Ra khỏi quán trọ, Trường Ly bay trước dẫn đường, mang Yên Cửu và Dư sư huynh tới nơi ẩn náu của lão đạo sĩ.
Nhìn Trường Ly luồn lách khắp ngõ nhỏ, Yên Cửu đột nhiên thấy vui như nhà có kiếm khôn lớn.
Chàng cảm thấy việc Thái Diễn chân nhân bảo họ xuống núi rèn luyện lần này thật quá đúng đắn. Mới có mấy ngày ngắn ngủi thôi mà cô nhóc kiếm linh nhà chàng đã học được cách lẻn vào đồn địch tìm hiểu tin tức tình báo rồi.
Dư sư huynh vô cùng thận trọng, đây là lần đầu tiên hắn đấu với con người kể từ khi xuống núi, cảm giác khác hẳn lúc giết yêu thú hay đánh võ giao lưu ngày xưa.
“Chẳng biết tu vi của lão đạo sĩ kia thế nào?”
Yên Cửu nghe vậy thì nói: “Nếu bắt Miêu Nương mà lão ta còn phải dùng bùa ngũ hành bố trí trận pháp thì chắc không giỏi đánh sáp lá cà đâu.”
Dư sư huynh tức khắc thả lỏng một chút, thứ Kiếm tu bọn họ không ngán nhất là đánh sáp lá cà, nếu dùng sở trường của mình đánh sở đoản của kẻ địch ắt phần thắng không nhỏ.
Bọn họ đi rất nhanh, chẳng bao lâu sau đã đến nơi ẩn náu của lão đạo sĩ.
Trường Ly nói đầy kinh nghiệm: “Nhà bên không có ai, bọn mình có thể trèo vào từ đó, đánh cho lão ta trở tay không kịp.”
Yên Cửu thuần thục vén áo lên, trèo tường vào.
Nhờ kinh nghiệm lẻn vào phủ họ Vương đêm hôm trước nên động tác của Dư sư huynh cũng nhanh nhẹn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621548/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.