Nghĩ tới việc Vương thiếu gia từng uống máu Miêu Nương, Yên Cửu lập tức quay đầu nhìn Liên Nương.
“Vương thiếu gia vẫn khỏe chứ?”
Mặt Liên Nương biến sắc, “Ý tiên sư là Trường Mệnh cũng sẽ gặp nguy hiểm ư?”
Rồi chẳng buồn đợi Yên Cửu kịp trả lời, cô ta đã hớt hải chạy về chỗ ở của mình ngay.
Trường Ly và Yên Cửu vội đuổi theo sau.
Bọn họ vọt vào phòng Vương thiếu gia thì thấy thằng bé vẫn nằm thở đều trên giường.
Liên Nương đang vỗ ngực cố bình tĩnh lại.
Trường Ly và Yên Cửu cũng bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra Miêu Nương chỉ nhắm vào mình Vương lão gia.
Trường Ly khẽ hỏi: “Bọn mình có cần lên núi đỏ tìm Miêu Nương không?”
Mắt Yên Cửu lóe sáng, “Nếu Miêu Nương dám ra tay sát hại Vương lão gia thì đời nào chịu ở yên trong núi đỏ đợi bọn mình tới bắt.”
Trường Ly khua đuôi kiếm, “Thế bọn mình phải dụ cô ta xuất hiện thôi.”
Yên Cửu gật đầu rồi hỏi Liên Nương: “Chuyện Vương lão gia gặp nạn đã lộ ra ngoài chưa?”
Liên Nương lắc đầu, “Chuyện xảy đến quá đột ngột nên chỉ có gã sai vặt bên chỗ lão gia và ta biết thôi.”
Đầu Yên Cửu nảy số rất nhanh, chàng bảo Liên Nương: “Thế thì phiền cô loan tin này ra, cứ bảo là tiên sư đã tới nhà cứu sống Vương lão gia.”
Liên Nương hiểu ý chàng ngày bèn đi tìm người hầu trong nhà giao việc.
Trường Ly xoay kiếm nói, “Cứ làm thế đi, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621547/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.