Phản ứng đầu tiên của Yên Cửu là muốn ấn cái đầu xù kia vào lại váy, nhưng vừa giơ tay ra đã rụt về ngay.
Yên Tiểu Cửu, mày bình tĩnh lại đi, chẳng phải chỉ là kiếm linh hóa hình thôi sao? Có gì ghê gớm đâu chứ!
Yên Cửu hít sâu một hơi, nhắm mắt lại.
Ủa? Sao chàng chỉ đi thay bộ đồ mà kiếm lại biến thành người vậy?
Nghĩ tới Dư sư huynh đang đứng chờ ngoài cửa, trực giác mách bảo Yên Cửu rằng chuyện này chắc chắn có liên quan tới hắn.
Chàng gọi với ra ngoài: “Dư sư huynh, huynh vào đây cho ta!”
Sau đó, Yên Cửu nhìn thấy Trường Ly áo xống xộc xệch thì lại xoay người chặn cửa lại.
“Khoan đã, khoan hẵng vào!”
Dư sư huynh ở ngoài mới tiến được hai bước lại lùi về sau hai bước, chẳng hiểu mô tê gì, “Thế ta nên vào hay là thôi hả?”
Kiếm huynh rầu rầu nói: “Bọn mình vẫn nên chờ ngoài cửa thì hơn.”
Trong phòng, Yên Cửu đau đầu chỉ vào Trường Ly, “Nàng mặc váy đàng hoàng đi.”
Trường Ly đã tự trói mình thành cái bánh quai chèo, cố nhảy nhót hòng giải phóng một cánh tay khỏi bộ váy.
“Dư sư huynh mua bộ váy kỳ cục quá, khó mặc lắm luôn.”
Yên Cửu trơ mắt nhìn bộ váy xinh đẹp sắp bị Trường Ly biến thành nùi giẻ, rốt cuộc không nhịn nổi đành mở miệng nói: “Nàng đừng nhúc nhích, để ta.”
Trường Ly ngoan ngoãn đứng yên một chỗ, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Thừa dịp Yên Cửu mặc váy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621529/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.