Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết Lãnh Liệt sẽ không nghe y. Vì thế, hai cánh mông trắng như tuyết dưới tác dụng của hai tay không cam nguyện tách ra hai bên, phơi bày hình dạng hoàn mỹ tiểu cúc hoa.
Lãnh Liệt từ đáy lòng phát ra một tiếng tán thưởng. Một bên dùng ngón trỏ dọc theo nếp nhăn vẽ một vòng, một bên miệng không quên nhục nhã: “Quả nhiên là Minh chủ chính nghĩa tao nhã xinh đẹp, ngay cả hình dạng tiểu cúc hoa cũng hoàn mỹ như vậy, chỉ tiếc trinh tiết tiểu cúc hoa này rất nhanh sẽ ở trong tay ta mà nở rộ, hiện rõ bản chất dâm đãng của nó.”
“Ngô…đau quá…a…” Trong cơ thể đột nhiên bị dị vật xâm lấn khiến Hàn Nguyệt khó chịu, đau ngâm ra tiếng: “Đi ra ngoài, mau đi ra…. Không cần, không cần vào nữa, hảo hảo đau..”
Ngón tay như độc xà không nao núng đi vào, đến tận gốc. Lãnh Liệt mắt lạnh: “Muốn nó ra ngoài phải nhờ vào chính mình a, chẳng lẽ ngươi không từ trong tiểu huyệt loại bỏ đồ vật sao?” Tay hắn ác ý trở mình quấy nhiễu niêm mạc trực tràng yếu ớt, làm Hàn Nguyệt mang thống khổ bài sơn đảo hải. [yuu: anh Liệt cái đó thì ai cũng biết, anh để trong lòng được rồi ko cần nói ra đâu aaaa]
Cuối cùng chịu không nổi loại đau đớn này, Hàn Nguyệt bỏ xuống tự tôn cao quý, một bên anh anh khóc, một bên không để ý mất thể diện co rút nhanh vách tường trong trực tràng, muốn đem dị vật trong cơ thể loại bỏ ra ngoài.
Nhìn ngón tay từng chút từng chút từng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-lanh-tam-han/130874/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.