Thiếu niên giầy rơm nháy mắt mấy cái, khóe miệng mỉm cười.
Hiển nhiên hắn đã biết rồi, chỉ là trêu thiếu nữ mà thôi.
Ninh Diêu vươn tay ra rút đao ra khỏi vỏ một tấc, uy hiếp: "Muốn ăn chém à?"
Trần Bình An cúi đầu nhìn trường đao vỏ xanh dắt trên hông nàng ta, tán thưởng: "Đẹp quá."
Ninh Diêu thản nhiên thừa nhận, "Đao kiếm Ninh Diêu ta tự mình chọn đương nhiên không phải là tồi rồi."
Trần Bình An nhìn nàng ta, có chút hâm mộ và bội phục loại tự tin này của nàng ta, cho dù nàng ta tuổi tác tương đương với mình, còn phải ở nơi nhân sinh địa không quen thuộc, nhưng bất kể là như thế nào, bất kể loại tình cảnh nào, nàng ta vẫn như là mặt trời nhô cao, thế không thể đỡ. Điểm này từ lúc Lục đạo trưởng rụt rè cẩn thận giao tiếp với nàng ta, Trần Bình An tâm tư sâu sắc đã cảm thụ được rồi.
Trần Bình An kìm lòng không đậu nói: "Nếu ánh mặt trời có thể đổi được ra tiền thì tốt!"
Ninh Diêu không hiểu ý, kinh ngạc nói: "Trần Bình An, ngươi có phải là thèm tiền tới điên rồi không?"
Trần Bình An vội vàng nói sang chuyện khác, lật tới bức quyền phổ đầu tiên, "Ninh cô nương, có thể giúp ta đọc văn tự trên bức tranh này không?"
Ninh Diêu nghĩ nghĩ, không cự tuyệt, chỉ hỏi: "Biết vì sao ta lúc đầu nhìn thấy đã phán định bộ quyền phổ này không ra gì không?"
Trần Bình An lắc đầu nói: "Ta cũng thấy lạ."
Thiếu nữ cười cười, dứt khoát dịch ghế về phía thiếu niên, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-lai/1480156/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.