Đạo nhân trẻ tuổi đã nghĩ xong một đống câu trả lời, để ứng đối với câu hỏi "Là ai" của thiếu niên giầy rơm, chỉ là ngoài dự đoán mọi người, cánh cửa mở rất nhanh, rõ ràng, thiếu niên trực tiếp nhảy qua bước kia.
Ngõ Nê Bình là ngõ chật hẹp chật chội và nhỏ nhất trấn, xe đẩy của đạo nhân không có khả năng để ở bên ngoài chặn đường, cũng may Trần Bình An nhìn ốm như que củi, không mấy khí lực, trên thực tế thể lực không nhỏ, giúp đỡ đạo nhân trẻ tuổi đem xe đẩy có chút nặng nề, cùng nhau để vào sân, cũng không tốn nhiều sức lực. Từ đầu tới đuôi, thiếu niên đều không nói thêm gì, cái này khiến cho đạo nhân trẻ tuổi sau khi đóng cửa lại có chút xấu hổ, cái này giống như một người dày mặt đi đăng môn vay tiền, chủ nhân dùng trà tốt rượu ngon thịt thượng hạng ân cần chiêu đãi, khách nhân phàm là còn lại một chút lương tâm, sẽ rất khó có thể mở miệng.
Đạo nhân trẻ tuổi nghĩ dù sao cũng đã lỡ khó xử, không bằng tới thống khoái, liền xốc lên đệm vải bông trên xe đẩy, lộ ra thân thể của một vị thiếu nữ áo đen cuộn mình nằm nghiêng, mạn che mặt dù cong vẹo cũng không rơi xuống, vẫn đang quật cường che dung nhan của chủ nhân, không biết vì sao, sau khi xốc lên chăn đệm, nhất thời có một mùi máu tanh đập vào mặt mà đến, Trần Bình An lúc này mới phát hiện một thân trang phục của nàng, mơ hồ có máu tươi thấm ra. Trần Bình An thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-lai/1480105/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.