Một dao động rất nhỏ chậm rãi truyền đến, Lý Nam Đình ngồi bên cạnh vô thức ngồi ngay ngắn.
Hai tay nằm chặt góc áo, chuẩn bị đứng dậy ra tay bất cứ lúc nào.
Lý Tuấn Huy cảm nhận được linh khí đất trời nông đậm từ từ bị hắn dẫn vào cơ thể.
Chuyện quan trọng nhất lúc này là phải dùng những linh khí đó phá tan hoàn toàn sự tắc nghẽn trong cơ thể.
Dần dần, Lý Tuấn Huy cảm thấy đám sương quanh đan điền trong cơ thể mình càng ngày càng nồng đậm.
Hản thử điều khiển đám sương vẫn chưa hóa thành nguyên khí, bắt đầu phóng đi từ kinh mạch đầu tiên trong công pháp.
Rầm!
Một tiếng nổ không tiếng động vang lên trong đầu hắn.
Sắc mặt Lý Tuấn Huy lập tức trở nên hồng hào hơn rất nhiều, nhíu mày, dường như đang chịu đựng thứ gì đó rất đau đớn.
Hai mắt Lý Nam Đình nhìn chăm chằm sự thay đổi của thiếu niên, không ra tay ngay lúc này.
Trong lòng âm thầm đổ mồ hôi, thì thầm nói: “Phải kiên trì!"
Oanhll
Lúc này kinh mạch trong cơ thể thiếu niên bị luồng linh khí nồng đậm kia mạnh mẽ phá tan, nỗi đau đớn này rất khó tả thành lời.
Giống như nội tạng trong thân thể bị xoản lại với nhau.
Nhưng đối với thiếu niên đã trải qua quá nhiều chuyện, chút đau đớn này chẳng là gì, hắn vẫn có thể kiên trì.
So với sự đau đớn khi ngâm thuốc tắm trước đây, chút đau khổ này quả thực đã cực kỳ ôn hòa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404749/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.