Lý Tuấn Huy quay về thì phát hiện sư phụ đang ở trước cửa biệt viện của mình.
Lý Tuấn Huy vội vàng bước nhanh đến trước mặt ông ấy, cười nói: “Sư phụ, sao người lại ở đây?”
Ông ấy cười ha ha, nhẹ giọng nói: “Còn không phải là ta muốn nhìn xem con lấy được công pháp gì sao?”
Lý Tuấn Huy mở cửa phòng dẫn ông ấy vào đại sảnh.
Thiếu niên có chút ngượng ngùng nói: “Lấy được một nửa của công pháp...”
Lý Nam Đình nghe lời này, lập tức nhăn mày, trầm giọng nói: “Con không lấy được quyển Hỗn Nguyên Thiên Lôi Công?”
Nhưng ông ấy cũng không nói gì thêm, cười an ủi nói: “Không sao, chờ đến lúc con đến Kim Đan cảnh, vi sư sẽ đưa con đến một vài buổi đấu giá thử vận may, nhìn xem có thể gặp được công pháp tốt hơn không.”
Lời trấn an của ông ấy khiến lòng thiếu niên cảm thấy ấm áp.
Đến nỗi nguyên nhân vì sao hẳn lại chọn bộ công pháp này, Lý Tuấn Huy vẫn chưa thể nói cho sư phụ biết.
Sau đó ông ấy cũng không rời đi vội, bảo hẳn cùng đi vào. trong tĩnh thất.
Trong biệt viện của Lý Tuấn Huy có một tĩnh thất tu luyện không nhỏ.
Sau khi vào phòng, ông ấy phất tay, mười viên linh thạch hạ phẩm khảm vào Tụ Linh Trận.
Linh khí bên trong tĩnh thất lập tức trở nên nồng đậm.
Ông ấy cười nói: “Ta giúp con giảng giải sơ qua về công pháp, lần đầu tiên con tu luyện khó tránh khỏi có vấn đề.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404748/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.