Chương trước
Chương sau
Sáng sớm hôm sau.

Lý Tuấn Huy đang ngủ say ở biệt viện của sư phụ thì bị tiếng chuông chói tai đánh thức!

Lúc ngồi dậy, hẳn phát hiện sư phụ đang đứng chờ ở ngoài cửa.

Ông lão nói với vẻ mặt ngưng trọng: "Con mau ngồi dậy rồi đi đến quảng trường đỉnh Thiên Kiếm!"

Lý Tuấn Huy bối rối nhưng hắn cũng sửa soạn nhanh một chút rồi dậy. Lúc đi cùng ông lão xuống núi, hắn thấy tất cả đệ tử trong môn phái đều đang chạy tới đỉnh Thiên Kiếm.

Lúc này, chỉ cần là đệ tử trong tông môn thì hầu như đều đang chạy đến đó.

Trên đường đi, Lý Tuấn Huy tò mò hỏi: "Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì thế ạ? Tiếng chuông trước đó là sao?”

Ông lão giải thích với vẻ mặt nghiêm túc: "Đây là tiếng chuông báo động của Đại Hạ Kiếm Tông, rất ít khi gõ."

"Một khi tiếng chuông vang lên, tất cả đệ tử trong tông môn đều phải nhanh chóng chạy đến quảng trường đỉnh Thiên Kiếm."

"Chắc là đã có đệ tử vi phạm môn quy rồi!"

Lý Tuấn Huy chấn động, rốt cuộc đã vi phạm môn quy gì mà phải làm to chuyện như này!



Nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, trên đường đi rất nhiều đệ tử dừng chân thi lễ với ông lão.

Và bọn họ cũng đều nở nụ cười thân thiện với chàng thiếu niên.

Còn Lý Tuấn Huy thì cũng lễ phép đáp lễ từng người một, rồi mỉm cười gọi sư huynh sư tỷ.

Lý Nam Đình thấy cứ như thế này thì quá tốn thời gian, ông ấy trực tiếp mang Lý Tuấn Huy phi lên ngự không bay về phía đỉnh Thiên Kiếm.

Khi hai người bay xuống, trên quảng trường đã có rất đông các đệ tử nội môn đứng đó rồi.

Một số đệ tử đứng đầu có diện mạo chừng hai bốn hai lăm tuổi, khí tức trên người họ cực kỳ mạnh mẽ.

Trước kia Lý Tuấn Huy chưa tiến vào Luyện Khí nên tất nhiên là không cảm nhận được.

Còn bây giờ hẳn có thể cảm nhận loáng thoáng được khí tức trên thân những người này đều rất mạnh mẽ.

Trong lòng Lý Tuấn Huy kinh hãi không thôi.

"Lế nào những sư huynh sư tỷ này đều đang ở cảnh giới Trúc Cơ? Giỏi quái"

Trừ các đệ tử mới nhập môn ra, tính sơ số người đang đứng trên quảng trường này thì ít nhất cũng phải mấy nghìn người.

Các đệ tử mới nhập môn đều mang vẻ mặt nghi hoặc.



Còn các sư huynh, sư tỷ đã vào môn mấy năm thì đều có vẻ mặt ngưng trọng.

Vào tông môn mấy năm nay, bọn họ cũng chưa nghe thấy thuông báo động lần nào.

Vù!

Tông chủ Lục Khang Niên chợt xuất hiện trên không trung.

Mà phía sau lão, còn có một bóng người bị trói tứ chi bằng bốn chiếc xích màu vàng ở trên không.

Người đó là một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi, hắn ta đang nhìn Lục Khang Niên với ánh mắt hung ác.

Lúc này, vẻ mặt Lục Khang Niên cực kỳ u ám, lão giơ tay lên rồi ép xuống, mọi người trên quảng trường lập tức trở nên im lặng.

Mọi người đều cảm thấy đột nhiên có vật nặng đè lên lồng ngực mình!

Lúc này, Lý Tuấn Huy chú ý thấy gần như toàn bộ trưởng. lão các đỉnh mà hẳn từng gặp lúc bái tông đều đang đứng ở hàng phía sau.

Đang đứng ở hàng phía trước lại những ông lão chưa bao giờ lộ

Mà trong số đó có một vị nam tử trung niên đang có vẻ. mặt cực kỳ u ám, nhìn vào trang phục thì chäc người này là đỉnh chủ của đỉnh Thiên Kim rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.