Chương trước
Chương sau
Liên Thăng kinh ngạc nhìn Chu Hằng, trong lòng vô cùng khinh miệt!

Hắn có sứ mệnh trong người, phải chiêu đãi Chu Hằng thật tốt, để vị Dược sư ngũ tinh tiền đồ vô lượng này cột lên chiến xa của Liên gia. Bởi vậy, thương thế của hắn còn chưa khỏi hắn cũng phải ân cần tới thăm hỏi Chu Hằng.

Nhưng hắn không nghĩ tới là, Chu Hằng ngày hôm qua vì mất vợ mà nổi điên, hôm nay không ngờ con bà nó dường như không có việc gì, vừa cắn hạt dưa, vừa trêu đùa bốn mỹ nữ kia trước mặt hắn.

Con bà nó, đây chính là tuyệt sắc gia tộc phí vô số tâm huyết mới bồi dưỡng ra được a, chẳng những người đẹp, dáng người nóng bỏng, còn thông ca hát, chơi nhạc, thậm chí còn được huấn luyện ân ái trên giường, chính là vưu vật hiếm có đó!

Hắn cũng không có phúc hưởng thụ nữ nhân tuyệt sắc như vậy à, đó là đối tượng mà gia tộc dùng để mời chào nhân vật tuyệt đối trọng yếu, hoặc là thưởng cho tộc nhân có cống hiến trọng đại, loại như hắn còn không có phần đâu.

Nhìn Chu Hằng sờ mó lung tung, Liên Thăng chỉ cảm thấy da mặt co giật từng hồi.

Mới qua một ngày, tên này lại bị lạc trong đám nữ nhân, thật con bà nó lang tâm cẩu phế a!

- Liên Thăng huynh, thương thế khỏi chưa? Chu Hằng ra vẻ thân thiết hỏi.

Liên Thăng da mặt tái đi, đây không phải là vạch sẹo trên mặt hắn sao? Không biết vết thương là do tiểu tử ngươi đánh ra sao, bây giờ còn giả mù sa mưa quan tâm, nương, thật muốn đánh vào khuôn mặt giả đò quan tâm kia à.

Nhưng người ta ân cần thăm hỏi hắn, hơn nữa người này còn là đối tượng gia tộc phải mời chào, Liên Thăng nhất định phải chấp nhận chuyện này! Hắn da mặt co giật nói: - Đa tạ Chu huynh quan tâm, ta đã tốt hơn nhiều!

Tình hữu nghị hai người hiện tại tăng nhiều rồi, xưng hô cũng từ "Chu đại sư" biến thành "Chu huynh".

Nói xong, Liên Thăng thật muốn tát cho mình mấy cái, ăn nói khép nép với hung thủ đả thương mình, đúng là buồn bực a!

- Không sao là tốt rồi! Chu Hằng gật gật đầu. Tiếp tục tỏ ra thân thiết: - Liên Thăng huynh, ngươi làm chuyện gì xấu hay sao mà bị người ta đánh vậy? Ngày hôm qua lòng ta có chút loạn, cho nên còn chưa hỏi rõ Liên Thăng huynh. Xin Liên Thăng huynh thứ lỗi!

Thứ lỗi em gái ngươi a!

Liên Thăng nhìn chằm chằm ánh mắt của Chu Hằng, muốn phân biệt Chu Hằng đến tột cùng có phải đang đùa giỡn mình hay không. Nhưng ánh mắt của Chu Hằng trong suốt lại rất vô tội, nhìn thế nào cũng không thấy khác thường.

Tiểu tử này ngày hôm qua chắc là xúc động quá mức mà nổi điên, mất đi kia phần lớn trí nhớ!

Hắn lại không biết, phương diện này Chu Hằng học ra được từ con lừa đen, nếu hắn để người ta nhìn ra thì rất khinh thường thực lực con lừa đen rồi.

- Đánh nhau với một tiểu tử không có mắt! Liên Thăng cũng không nguyện miệng lưỡi chịu thiệt. Lúc này ấn ý đáp lễ.

- Ha ha, dám trêu Liên Thăng huynh, tiểu tử kia khẳng định bị Liên Thăng huynh đánh cho nửa chết nửa sống, mặt chắc sưng như đầu heo chứ? Chu Hằng cười nói.

Liên Thăng khóe miệng co giật, ngày hôm qua người bị đánh cho nửa chết nửa sống, mặt như đầu heo chính là hắn đó!

Tiểu tử này sao lại ghê tởm như vậy chứ? Sao câu nào cũng như đao, như kiếm, còn sát muối lên vết thương của hắn, tiếp tục như vậy nữa. Hắn sẽ nộ khí mà nội thương nặng hơn à.

- Đó, đó là tự nhiên! Liên Thăng cắn răng nói, trước mặt Chu Hằng hắn dù thế nào cũng không thể đánh mất mặt mũi. Hắn vội vàng đứng lên, nói: - Chu huynh, ta còn có chút chuyện riêng, cáo từ trước!

Hắn bỏ chạy, sợ ở lại lâu hơn sẽ bị Chu Hằng chọc cho tức chết.

Nhìn hắn chật vật mà đi, Chu Hằng không khỏi tươi cười. Liên gia không phải không hoài nghi Chu Hằng. Dù sao chuyện Tam Kiếm Sơn vừa lúc phát sinh sau khi Ứng Mộng Phạm bị bắt, như vậy cũng quá trùng hợp đi! Nhưng mà Chu Hằng chỉ được coi trọng về luyện đan trình độ của hắn, mà không phải chiến lực của hắn!

Đúng vậy, lực phá hoại của hắn có thể uy hiếp với trận pháp Nhật Diệu Đế, nhưng trận pháp là chết, người lại là sống!

Trên lịch sử vẫn chưa nghe qua có tiền lệ Nhật Diệu Vương chém ngược Nhật Diệu Đế, mà Chu Hằng lấy được thành tựu trên đan đạo lớn như vậy, làm sao có thể dốc toàn bộ cho võ đạo được chứ?

Tuy nhiên, Liên gia vẫn không phải không theo dõi Chu Hằng, có một gã Nhật Diệu Hoàng giám thị khi hắn ra ngoài viện, đối phương tự cho giấu thực rất bí ẩn. Nhưng làm sao có thể giấu được thần thức của Chu Hằng?

Thấm thoát 5 ngày nhoáng lên một cái đã quá.

Chu Hằng rất im lặng, hắn vừa đợi Chân Long Chi Huyết ninh xong, vừa im lặng chờ Sương Linh Tuyền Thủy chuyển tới, đại khái ở nơi này chờ vài ngày.

Nhưng vào lúc này, người trong tộc phụ trách điều tra Tam Kiếm Sơn của Liên người đã tới. Là cao thủ Thăng Hoa Vương!

Nhưng lại không phải một người. Mà là hai người!

Chu Hằng theo người Liên gia cùng ra ngoài nghênh đón, ánh mắt không ngời ngưng trọng, hắn từng dùng Hỏa Thần Lô đốt chết quá một pháp tướng của Thăng Hoa Vương, cho nên cũng không xa lạ gì khí tức Thăng Hoa Vương.

Nhưng hắn cũng không thể xác định hai người này là Thăng Hoa Vương thật hay là pháp tướng, dù sao cảnh giới của hắn quá thấp.

- Là Quang Hải lão tổ!

- Thăng Hoa Vương 2 tướng!

- Vị còn lại là ai, ta sao một chút ấn tượng cũng không có!

- Ta cũng không biết!

- Hắn hẳn không phải là lão tổ Liên gia chúng ta!

- Nhưng mà hắn có thể sóng vai với Quang Hải lão tổ, chắc cũng là một Thăng Hoa Vương!

- Không đúng, ta dường như gặp qua người này! A, ta nhớ ra rồi, hắn không phải Thăng Hoa Vương, hắn là Nhạc Nguyên Anh, Nhật Diệu Đế 8 luân của Nhạc gia!

- Không có khả năng, Nhật Diệu Đế 8 luân sao có tư cách sánh vai với Quang Hải lão tổ?

- Đúng vậy, Nhật Diệu Đế và Thăng Hoa Vương chính là chênh lệch một đại cảnh giới à, căn bản không có tư cách đặt song song!

- Trừ phi...

- Hắn đột phá!

Các tộc nhân Liên gia đều châu đầu ghé tai, sau khi xác nhận Thăng Hoa Vương thứ hai kia, bọn họ ai cũng cúi đầu cả kinh kêu lên, lộ ra vẻ khó tin.

Thăng Hoa Vương a, đối với bọn hắn mà nói là tồn tại cao cao tại thượng, không thể với tới à.

Chu Hằng âm thầm gật đầu, đúng là một tôn Thăng Hoa Vương vừa mới đột phá, hơi thở kia tuy rằng cường đại, lại cực không ổn định, đây là chứng cứ rõ ràng! Chỉ là Nhạc gia... Nhạc Tiển Vân của Nhạc gia kia...

Trên đời này không có chuyện trùng hợp như vậy à, Nhạc Tiển Vân bị hắn giết, mà Nhạc Nguyên Anh vừa vặn chạy tới Liên gia để làm khách, nghe khẩu khí của tộc nhân Liên gia, hiển nhiên Liên gia với Nhạc gia không có giao tình gì.

Như vậy, đối phương căn bản là vì mình mà tới!

Người Nhạc gia bị hắn giết, Nhạc gia đại lão đã chạy tới báo thù, hết thảy đều hợp lý.

Chỉ là đúng là không khéo, Nhạc gia không phải chỉ có Nhật Diệu Đế sao. Sao đột nhiên chạy ra một tôn Thăng Hoa Vương? Với thực lực của Chu Hằng bây giờ, chống lại Nhật Diệu Đế, hắn dựa vào Tấn Vân Lưu Quang Bộ đủ để tự bảo vệ mình, thậm chí còn có thể thừa dịp đối phương sơ sẩy mà dùng tiểu phù văn công kích xé mở phòng ngự đối phương, lại dùng hắc kiếm, một kiếm trí mạng!

Nhưng Thăng Hoa Vương... Chu Hằng dù có tự tin hơn nữa cũng không cảm thấy hắn có phần thắng!

Chân Long Chi Huyết, Sương Linh Tuyền Thủy. Một cái chưa xong, một cái chưa tới, nếu không cảnh giới của hắn tăng vọt, tuyệt đối không sợ một Thăng Hoa Vương vừa mới đột phá!

Hiện tại tốt rồi, vậy đành mượn tay Liên gia chặn giùm hắn vậy.

- Ra mắt Quang Hải lão tổ! Trước cửa, người Liên gia quỳ đầy đất, chỉ có Chu Hằng còn lỗi lạc đứng. Đừng nói hắn ngông nghênh bất khuất, chỉ riêng thân phận một gã Dược sư ngũ tinh đủ để hắn có tư cách nói chuyện ngang hàng với một gã Thăng Hoa Vương đấy.

Liên Quang Hải dùng mũi hừ một tiếng, nói: - Đều đứng lên đi! Hắn rất tức giận, Tam Kiếm Sơn không ngờ xảy ra chuyện, một khi tin tức lộ ra ngoài, sẽ mang tới cho gia tộc bao nhiêu phiền toái?

Hơn nữa. Trên đường hắn còn gặp một tên tân tấn Thăng Hoa Vương, dường như cũng có tư oán với đối tượng mời chào!

Đây là chuyện gì đây, lại muốn mời chào kẻ thù của một Thăng Hoa Vương, đây không phải là mang gia tộc nhảy vào hố lửa sao? Tuy rằng Liên gia có nội tình Thăng Hoa Hoàng, nhưng mà nội tình nói động là có thể động sao?

Thăng Hoa Vương... Là một phiền toái không nhỏ! May mà được hắn khuyên giải, mới đáp ứng giải quyết hòa bình việc này.

- Liên Hứa, gần đây các ngươi chiêu mộ người phải không? Liên Quang Hải phải nhanh cấp công đạo cho Nhạc Nguyên Anh. Tiễn đi cái phiền toái này, sau đó tiếp tục toàn lực giải quyết phiền toái của Liên gia mình.

- Không sai, chính là vị này, Chu Hằng Chu đại sư! Liên Hứa chính là đại trưởng lão Liên gia nơi này, là Nhật Diệu Đế 7 luân, hắn đã ngừng lại ở cảnh giới này hơn 3 vạn năm, đoán rằng không có kỳ ngộ đặc thù, cả đời hắn cũng chỉ như thế.

Chu đại sư?

Liên Quang Hải lập tức lộ ra vẻ khinh thường, tuy rằng tu vi võ giả đạt tới cảnh giới nhất định, đã không thể xem tuổi từ vẻ bề ngoài, nhưng mà khí huyết tràn đầy lại có thể nói rõ rất nhiều vấn đề. Người gọi là đại sư này nhiều nhất không vượt qua 500 tuổi!

Cho dù là 500 tuổi, thì có thể lấy được thành tựu gì? Theo kịp người khác cố gắng mấy vạn năm sao?

- Là ngươi... Lúc này, Nhạc Nguyên Anh đã để mắt tới Chu Hằng, trong ánh mắt đằng đằng sát khí, hung quang bắn ra bốn phía.

Vài ngày trước hắn đó đột nhiên nhận được tin tức. Con tư sinh của hắn bị người ta làm thịt! Sau khi vô cùng thương tâm, hắn cực độ giận dữ, hắn muốn người giết con mình nợ máu phải trả bằng máu!

Sau khi hỏi rõ hình dáng hung thủ, hắn sử dụng cấm kỹ, lấy máu huyết Nhạc Tiển Vân làm môi, suy đoán ra hành tung của Chu Hằng, cũng một đường đuổi tới đây.

Mới vào thành, hắn liền nghe được tin tức Chu Hằng là tân tấn Dược sư ngũ tinh, lập tức nhập hình tượng vị Dược sư này với kẻ sát hại con mình. Dược sư ngũ tinh thì thế nào, giết con hắn thì phải trả cái giá phải trả.

Nếu như hắn còn chưa đột phá, Nhạc Nguyên Anh khẳng định không dám trực tiếp chạy tới trả thù. Bởi vì giao hảo với một vị Dược sư ngũ tinh, còn có lượng lớn Nhật Diệu Đế sẽ vì Chu Hằng mà bán mạng, nhưng mà hiện tại hắn đã tiến vào Thăng Hoa Vương, còn có Nhật Diệu Đế nào dám đứng ra?

Đứng ra thì thế nào, hắn giơ tay lên là có thể hủy diệt!

- Tốt lắm, tốt lắm! Nhạc Nguyên Anh nhìn chằm chằm Chu Hằng, trong lòng lại có chút khó hiểu, bởi vì thiếu niên này rõ ràng chỉ là Nhật Diệu Vương, sao lại có thể tiêu diệt được Nhật Diệu Hoàng chứ?

Theo như người xem chiến đấu lúc đó nói, bên cạnh Chu Hằng còn có rất nhiều nữ nhân, rất có khả năng trong số các nàng có một vị Nhật Diệu Hoàng bậc cao, thậm chí Nhật Diệu Đế, lúc này mới dám trêu chọc Nhạc gia!

Nhưng những người này tuyệt đối không nghĩ tới, không lâu trước hắn chiếm được đại cơ duyên, một lần hành động liền đột phá Thăng Hoa Vương!

Trước làm thịt tiểu tử này, sau mới đi tìm những nữ nhân kia!

- Dám giết cháu yêu của lão phu, không bầm thây ngươi thành vạn đoạn, lão phu sao có thể xả giận trong lòng. Nhạc Nguyên Anh cắn răng nói, trong giọng nói tràn đầy oán độc.

Sinh con trai không dễ dàng a!

- Đi tìm chết đi! Hắn một chưởng chụp ra, phải đánh chết Chu Hằng, dù sao chỉ cần lật xem một hạ Chu Hằng thức hải liền có thể biết được ngày đó việc chi tiết. Thình thịch! Một tiếng trọng vang, một chưởng này của Nhạc Nguyên Anh lại bị người cản lại, không là người khác, đúng là Liên Quang Hải! Con bà nó, lão gia hỏa này đầu óc có vấn đề sao, sao lại ra tay với mình? - - - - - oOo- - - - -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.