Chương trước
Chương sau
Vị Nhật Diệu Đế Liên gia này tên là Liên Khang, là Nhật Diệu Đế đột phá hơn 3000 năm trước, nhưng vì tài nguyên tu luyện của Liên gia rất đặc thù, hiện tại hắn đã là Nhật Diệu Đế 3 luân.

Dưới cơn giận, hơi thở mãnh liệt mênh mông trào ra, giống như Trường Giang biển rộng, hai mắt giống như phun lửa.

Đây còn không rõ ràng sao?

Nhất định là Chu Hằng cố ý dùng một Huyền Âm thể để dụ bọn họ lộ ra bí sào, sau lại giết tới đây! Thật đáng ghét, gia tộc khoản đãi tiểu tử này như vậy, không ngờ tiểu tử này đối xử với bọn họ như thế.

Người vô sỉ tất nhiên không quản mình làm gì trước, chỉ biết đi chỉ trích người khác.

- Chu Hằng, ngươi xin lỗi Liên gia chúng ta làm sao đây, ngươi không ngờ vong ân phụ nghĩa như thế! Liên Khang tức giận nhìn chằm chằm Chu Hằng, chỉ là nắm tay siết chặt, gân xanh nổi lên.

Chu Hằng không khỏi ngạc nhiên, nhìn thấy hắn cứu Ứng Mộng Phạm ra, đối phương không phải mặt đỏ tới mang tai sao? Vì sao lại hùng hồn chỉ trích hắn chứ? Liên gia đều là loại người này sao?

- Các ngươi đoạt phu nhân của ta, còn hỏi ta làm sao xin lỗi? Hắn cười ha hả:

- Người vô sỉ gặp nhiều rồi, nhưng có thể vô sỉ hùng hồn được như ngươi thì chưa từng gặp qua.

- Rõ ràng là ngươi bày bẫy rập, cố ý tới quấy rối! Liên Khang nổi giận nói.

- Ngươi ngu sao? Theo như ngươi nói, huynh đệ ngươi chiếm được một quyển công pháp tuyệt thế, biết ngươi sẽ xuống tay cướp đoạt sao? Chu Hằng chỉ cảm thấy kinh ngạc lạ thường, đối phương lý luận cường đạo như vậy đúng là mãi ở thế bất bại.

- Ngươi không phải huynh đệ ta! Liên Khang không vô nghĩa, một tay chụp tới Chu Hằng.

Hắn kéo dài thời gian lâu như vậy cũng không phải thật sự muốn lý luận với Chu Hằng, mà bởi vì trong lòng kỳ quái, rõ ràng đám người Chu Hằng chỉ có tu vi Nhật Diệu Vương, dựa vào cái gì mà dám chạy tới đây gây sự.

Chuyện bất thường chắc chắn có bẫy, hắn có thể tiến vào Nhật Diệu Đế cũng không phải là người không có đầu óc. Cẩn thận mới dùng được thuyền vạn năm.

Nhưng quan sát lâu như vậy, hắn cũng không phát hiện chỗ khác thường nào, cho nên hắn không kìm nổi xuất thủ. Nếu bí mật nơi này đã bị Chu Hằng biết được, như vậy Dược sư ngũ tinh này hiển nhiên vô duyên với Liên gia!

Chỉ có thể làm thịt!

Hắn cường thế đánh tới, sát khí mãnh liệt ngưng tụ thành thực chất. Mà hắn mặt dữ tợn, chỉ là ba Nhật Diệu Vương và một Nguyệt Minh Vương, đội hình như vậy hắn một chưởng có thể mạt sát 1000 người!

Nếu không có phải Huyền Âm thể quan hệ trọng đại, hắn đã một chưởng cách không giết sạch rồi.

Chỉ là chuyện có chút cổ quái, vì sao ba người một lừa lại đều không né không tránh?

Cũng đúng, mình là Nhật Diệu Đế. Tốc độ quá nhanh, cái gọi là sét đánh không kịp bưng tai, bọn họ không phải là không muốn trốn, mà căn bản không kịp phản ứng nữa! Hừ hừ, chỉ là mấy con kiến, dựa vào cái gì mà dám tới đây?

Không thèm nghĩ nữa, chỉ cần giết người, lại dò xét thức hải là có thể biết được mọi chuyện.

Ông! Tiến vào trong vòng ba trượng quanh Hoặc Thiên, Liên Khang chỉ cảm thấy thân thể run lên, một cảm giác khủng bố không cách nào hình dung dâng lên trong lòng, hắn lập tức mất đi lực lượng toàn thân, linh lực dường như không nghe theo không chế. Bịch, hắn trực tiếp ngã sấp xuống đất.

Hoặc Thiên chớp mắt đẹp đen nháy, trong mắt hiện ra phong thái thiên nữ tuyệt thế.

Liên Khang lập tức ánh mắt mê ly, hắn có thể cảm ứng được khí tức tối cao phát ra từ trên người Hoặc Thiên, chuyện này vốn khiến hắn sợ muốn chết, nhưng khi nhìn thấy Hoặc Thiên bỗng nhiên lộ ra dung nhan tuyệt thế, trong nháy mắt hắn bị lạc mất mình, chỉ cảm thấy tâm thần mê say.

Chu Hằng lấy ra hắc kiếm, trong một đêm phải cứu ra tất cả Huyền Âm thể. Nhất thiết phải tiến hành một lúc, cho nên hắn cũng không thèm để ý hình tượng anh hùng, mượn lực lượng của Hoặc Thiên.

Nhìn thấy Chu Hằng cầm kiếm tiến tới, khuôn mặt mê man của Liên Khang mới nhanh chóng tan rã, ánh mắt cực độ sợ hãi. Hắn cảm ứng được sát ý của Chu Hằng. Nhưng sau khi sợ hãi, hắn lại tĩnh hạ tâm lai.

Đối phương chỉ là Nhật Diệu Vương, hắn lại là Nhật Diệu Đế, cho dù mình nằm xuống cho đối phương chém, với phòng ngự của Nhật Diệu Đế làm sao một gã Nhật Diệu Vương có thể oanh phá được?

Đáng tiếc Liên Khang cũng không biết chuyện xảy ra lúc sáng sớm, Chu Hằng nhận được tin dữ phát điên, một hơi hủy gần một phần mười Liên gia, ở đó còn có trận pháp cấp Nhật Diệu Đế bảo vệ đấy!

Nếu không, bây giờ hắn đã sợ tới mức không thể khống chế, nào còn trấn định được như thế?

Chu Hằng cười hắc hắc, tay trái ngưng tụ 99 mảnh vỡ phù văn, hắn đánh ra một quyền, thình thịch, ngực Liên Khang lập tức bị đánh vỡ một cái lỗ máu, hắc kiếm như tia chớp đâm vào, một kích trí mạng.

Phốc, huyết quang vẩy ra.

Trên mặt Liên Khang còn mang vẻ mặt kinh ngạc, dường như đang cảm thấy khó hiểu vì sao nắm đấm của Chu Hằng có thể oanh phá thân thể mình, nhưng mà còn chưa nghĩ ra thì đã bị một kiếm mất mạng.

Rõ ràng, gọn gàn!

- Đi! Ba người một lừa tiếp tục đảo quanh huyệt địa khổng lồ, cứu ra tất cả Huyền Âm thể, thu vào trong Tiên Cư, cho tới khi không còn ai, cũng không có một người Liên gia nào lọt lưới, Chu Hằng mới toàn lực tìm kiếm Hóa Cốt Thảo.

Ông trời không phụ người có tâm, hắn cực khổ tìm kiếm, rốt cục phát hiện một gốc thực vật xấu xí, nếu nó không sinh trưởng ở đây, mà ở bên ngoài, khẳng định sẽ bị những cây dại khác che mất, căn bản không thể phát hiện!

Nhưng ở trong địa huyệt u ám này, một gốc thực vật sinh trưởng lại có vẻ cực kỳ bắt mắt, khó trách bị người lầm đường thấy được lại truyền tin ra ngoài.

Chu Hằng không ngừng đào Hóa Cốt Thảo lên, sau đó kết nối với Hỏa Thần Lô trong đan điền.

- Luyện đan? Không cần luyện, ngươi nghiền Chân Long Chi Huyết ra, ninh cùng Hóa Cốt Thảo bảy ngày 7 đêm, hung tính, sát khí trong đó có thể loại bỏ, sau đó ngươi có thể uống vào! Tuy nhiên, máu rồng rất mạnh, trừ ma nữ cùng tiểu mao xà kia ra, nơi này cũng chỉ có ngươi có thể tiêu hóa được chỗ tốt này! Hỏa Thần Lô đáp lại nói.

Ma nữ nó nói là Hoặc Thiên, mà tiểu mao xà chính là Lam Long nữ hoàng, bởi vì huyết mạch của nàng quá yếu, cho nên nó miễn cưỡng kêu một tiếng tiểu mao xà là đã rất nể tình rồi.

Chu Hằng lập tức đi vào Tiên Cư, nhóm lửa lên, lấy vảy rồng và Hóa Cốt Thảo ra bỏ vào nổi, để chúng nữ thay nhau nấu.

Chỉ cần qua bảy ngày nữa, hắn có thể dùng, tu vi lập tức gia tăng một mảng lớn.

Tuyệt đối có thể tăng đề thăng cả một cảnh giới!

Đây là Hỏa Thần Lô nói, khiến Chu Hằng động tâm không thôi, về sau lại cứ liếc nhìn Lam Long nữ hoàng, có cần để nàng bỏ ra chút máu hay không? Long tộc nữ hoàng ăn của hắn, dùng của hắn, nhưng lại không cho hắn ngủ chung, xin một chút máu cũng không thành vấn đề à, dù sao cũng không cần nhiều!

- Tiểu tử, ngươi đừng suy nghĩ, tiểu mao xà kia căn bản không phải Thiên long chân chính, nàng chỉ có mấy giọt Chân Long Chi Huyết, theo bổn tọa thì nhiều nhất không qua 3 giọt, lại đã bị kiếm của ngươi hút đi một giọt, nếu lại lấy một giọt nữa thì nàng sẽ thật sự biến thành tiểu mao xà đấy! Hỏa Thần Lô lại nói.

Chu Hằng gật đầu, năm đó Vũ Văn Kiếm tập hợp trên trăm Sáng Thế Đế hợp công Lam Long nữ hoàng, cuối cùng trấn áp được nàng, tuy rằng không thể nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ, khoẻ suốt đời),nhưng vẫn để Lam Long nữ hoàng bỏ ra cái giá thậm trọng phải trả.

Lam Long nữ hoàng sở dĩ không chết, cũng là vì có sợi dây chuyền, cũng sợi dây chuyền này mà có thể khiến cho nàng tự phong giống như Thời Gian Nguyên Dịch, vượt qua 300 vạn năm, nếu không nàng đã sớm hóa thành cát bụi rồi.

Đáng tiếc, hắn không thể lừa lấy đi sợi dây chuyền kia của Lam Long nữ hoàng, mà Hoặc Thiên lại không chịu hỗ trợ, hắn không rõ sợi dây kia dùng để làm gì?

Hắn ra khỏi Tiên Cư, lặng yên quay về Liên gia.

Không lập tức trở mặt, bởi vì hắn còn chưa để lộ ra, người Liên gia ở Tam Kiếm Sơn đã bị chém chết hết rồi. Mà tại sao hắn phải làm như vậy? Trong Tiên Cư có hơn vạn Huyền Âm thể, nếu như lúc này thả các nàng rời đi, cho dù chạy xa cũng bị Liên gia bắt trở về à?

Hắn phải nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ, khoẻ suốt đời),tiêu diệt Liên gia!

Đương nhiên, nơi này chỉ là một chi nhánh của Liên gia, nhưng hắn lại có đủ thời gian.

Hoặc Thiên quả thật cường đại, nhưng tu vi của nàng vẫn chỉ là Nguyệt Minh Vương, chỉ có thể khống chế tuyệt đối khu vực quanh nàng ba trượng thôi, nếu người Liên gia hiểu rõ điểm ấy, hoàn toàn có thể công kích tầm xa, tạo thành uy hiếp rất lớn với Chu Hằng.

Quan trọng nhất là đã tìm được Hóa Cốt Thảo, mà căn cứ theo tin tức của Thiên Bảo Các, Sương Linh Tuyền Thủy cũng sắp được đưa tới.

Một khi hắn tiêu hóa ưu đãi của Chân Long Chi Huyết và Mộc Tâm mang tới, cảnh giới của hắn có thể tăng vọt, trực tiếp tiến vào Nhật Diệu Đế, thậm chí Thăng Hoa Vương, khi đó hủy diệt Liên gia nho nhỏ này chỉ là nhấc tay nhấc chân mà thôi!

Chờ mười ngày, hắn hoàn toàn chờ nổi!

Lặng yên trở lại Liên gia, hắn không có chút bụi, con lừa đen, Hoặc Thiên và Ứng Mộng Phạm đều vào trong Tiên Cư, chỉ còn lại mình hắn, một ý niệm phát động, bốn nữ nhân xinh đẹp nhao nhao tỉnh lại, nhưng các nàng cũng không cảm thấy chút khác thường nào, bởi vì sắc trời đã sắp sáng rồi, một võ giả tự nhiên cảm ứng được.

Quả nhiên, một vầng mặt trời đỏ chồi lên, bình minh tới.

Các nàng hầu hạ Chu Hằng rời giường, trong quá trình này, Chu Hằng cố ý động tay động chân, tay sờ chỗ này một cái, sờ chỗ kia một cái, chọc cho 4 nữ nhân này cười lên khanh khách, lại càng không nghi ngờ gì nữa.

Không khí buổi sáng rất thoải mái, nhưng đến buổi trưa rồi, trên vùng trời Liên gia dường như ngưng kết tầng một tầng hàn băng, mỗi một đại nhân vật đều mang theo biểu tình nghiêm túc, khiến rất nhiều tộc nhân và những người bên cạnh đều câm như hến, sợ nói sai rồi một câu sẽ bị quát mắng.

Hiển nhiên, Liên gia thu được tin tức từ Tam Kiếm Sơn.

Đây là một khổng lồ đả kích, tuy rằng lực lượng trấn thủ Tam Kiếm Sơn bị toàn sát, nhưng cũng không thể khiến cho Liên gia thương gân động cốt, quan trọng là hơn một vạn Huyền Âm thể a!

Đó là số lượng mà Liên gia mất bao nhiêu năm mới tìm được? Lại hao tốn bao nhiêu tiên thạch mới bồi dưỡng các nàng tới Nguyệt Minh Cảnh, Nhật Diệu Cảnh được?

Hiện tại không còn một mống toàn bộ không còn!

Mặc kệ là ai làm, nhất định phải khiến cho đối phương trả giá thật lớn, nhưng cũng phải bắt lại toàn bộ những Huyền Âm thể này!

Cao thủ Liên gia ra hết, tin tức này quá lớn, bọn họ không dám giấu giếm, chỉ có thể báo tin cho người trong tộc ở Bắc Thìn Thành, ít ngày nữa sẽ gặp có một vị Thăng Hoa Vương tự tới điều tra.

Không ai trêu chọc Liên gia mà có thể phủi mông rời đi được.

Mưa gió muốn tới, nhưng Chu Hằng lại nhàn nhã ở nhà, nói chuyện phiếm với Liên Thăng. - - - - - oOo- - - - -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.