Lữ Thời trầm ngâm không hỏi tiếp, trò chuyện với Sở Mộ một lúc thì phát hiện tuy tu vi của hắn là Luyện Khí cảnh thập nhị giai nhưng kiến thức vô cùng cao sâu. Tu luyện giả Niết Bàn cảnh như Lữ Thời cũng được thu hoạch từ buổi nói chuyện, thật khó tin.
Sở Mộ cũng được lợi, ít nhất hắn biết nhiều điều hơn về thế giới này qua miệng Lữ Thời. Sở Mộ hỏi thăm nhìn như vô tình dẫn dắt Lữ Thời tự nhiên nói ra.
Trong thế giới này có binh khí, võ công khác nhau, nhưng tu luyện giả dùng kiếm là đông nhất. Tuy nhiên không phải người dùng kiếm đều xứng là Kiếm Giả, chỉ khi lĩnh ngộ kiếm ý mới tính là Kiếm Giả. Chỉ khi cảnh giới kiếm pháp bước vào Nhân cảnh mới xứng là kiếm tu.
Cái gọi là Nhân cảnh thì Sở Mộ đối lập phỏng chừng là người kiếm hợp nhất, trong lòng có kiếm gọi là Địa cảnh, Thiên Địa Chi Kiếm là Thiên cảnh.
Cộng thêm Kiếm Giả, kiếm tu chia hai loại, một là lấy kiếm khí chủ yếu, chú trọng lực lượng, kiếm khí tung hoành tám hướng, khoảng cách xa và tính công kích phạm vi rộng rất mạnh. một loại lấy kiếm pháp là chính, chú trọng kỹ xảo, am hiểu đánh gần thân, cũng có người giỏi cả hai.
Sở Vương Đạo từ nhỏ chưa từng ra khỏi Hoa thành, ít khi nào ra khu thành đông nên tầm mắt nhỏ hẹp. Nghe đại ca trò chuyện với khách khứa, có nhiều điều Sở Vương Đạo không nghe hiểu nhưng cảm giác thật lợi hại.
Sở Mộ và Lữ Thời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1980787/chuong-3258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.