Sở Mộ đưa tay chộp vào hư không. Mấy bình ngọc lần lượt rơi vào trong tay. Những bình ngọc này không biết đã có mặt ở đây bao nhiêu. Đó là ngọc tốt. Đáng tiếc hiện tại chúng đã mất đi linh khí, mất đi ánh sáng rực rỡ, trở nên ảm đạm. Sở Mộ mở nút bình ra. Có một mùi thối nát truyền ra. Cho dù bên trong có thứ gì, trải qua vô số năm tháng ăn mòn, cũng đã hóa thành hư không.
Sở Mộ tiện tay ném mấy bình ngọc đã mất đi ánh sáng rực rỡ đi. Hắn rời khỏi tòa lầu các đổ nát này.
Vừa ra khỏi lầu các, Sở Mộ có một cảm giác, mình lại bị theo dõi. Loại cảm giác rét lạnh âm u này, chứng mình kẻ để mắt tới hắn lại là Sát Linh. Loại cảm giác này còn mạnh mẽ hơn so với mấy lần trước nhiều. Hiển nhiên để mắt tới hắn, không phải là Tiểu Sát Linh.
Cảm giác rét lạnh âm u khiến cho máu lưu chuyển trong toàn thân Sở Mộ chịu ảnh hưởng.
Hắn vận dụng Thần Hoang Kiếm Nguyên. Sức lực tinh thần và khí phách tràn ngập, nhất thời ép sát khí tập kích đến, ra khỏi thân thể. Kiếm ý vĩnh hằng trấn thủ thế giới tinh thần, vạn tà bất xâm.
Sát Linh cường đại. Ở dưới sát khí vô cùng nồng đặc, dễ dàng có thể khiến cho tốc độ của máu chảy giảm xuống. Thần kinh tê liệt, dẫn đến phản ứng của thân thể không theo kịp tiết tấu, trở nên trì độn. Cũng sẽ ảnh hưởng đến tinh thần người đó, khiến người ta rơi vào ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979461/chuong-2409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.