Sở Mộ hít sâu một hơi. Cảnh giác thì cảnh giác, nhưng hắn sẽ không cảm thấy sợ.
Tay trái cầm Thiên Trảm Kiếm, Sở Mộ bước chân ra, bắt đầu đi tới phía trước.
Này hơn mười cổ thây khô nhẫn không gian không thấy, không biết là bị sát linh cho mang đi vẫn bị người khác cho lấy đi.
Lướt qua hơn mười thây khô, lực thần niệm của Sở Mộ tràn ngập ra ngoài. Bởi vì trong Vạn Cổ Thánh Thành trước sau có một loại uy áp vô hình, dẫn đến những người tiến vào, bất luận là Niết Bàn Cảnh hay Vạn Cổ Cảnh, đều không có cách nào ngự không phi hành, chỉ có thể dựa vào hai chân chạy đi. Ngay cả lực thần niệm cũng bị áp chế.
Lực thần niệm của Sở Mộ khổng lồ như vậy, không ngờ chỉ có thể phóng ra đến hơn mười thước. Vượt quá mười thước, trở nên vô cùng khó khăn. Sự tiêu hao trong đó khiến cho Sở Mộ kinh ngạc. Hắn không có cách nào chống đỡ được lâu.
Thần niệm bị áp chế quá lợi hại. Sở Mộ dứt khoát thu hồi thần niệm, tăng lục cảm lên tới cực hạn.
Lục cảm của hắn vô cùng nhạy cảm, ngoài trời sinh ra, cũng còn bởi vì tu luyện kiếm thuật ngũ cảnh. Cho nên vào lúc này, phạm vi lục cảm có khả năng cảm ứng được, tốt hơn so với lực thần niệm, cũng thực dụng hơn.
Tốc độ bước chân càng lúc càng nhanh. Dần dần, thành chạy. Hai chân xuất hiện từng tàn ảnh.
Đối với Vạn Cổ Thánh Thành, Sở Mộ không hiểu rõ nhiều lắm, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1979459/chuong-2408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.