Trần Cương kích tướng:
- Sở Mộ, có dám chiến với ta không? Nếu không dám thì ngươi hãy nhận ngay đi, từ bỏ danh ngạch dự thi.
Sở Mộ không hề giận, hắn ung dung hỏi lại:
- Ta không chiến với ngươi thì phải bỏ danh ngạch dự thi, chiến đấu với ngươi nếu thua cũng phải danh ngạch, nhưng nếu ta thắng thì ngươi trả giá gì?
Trần Cương nói:
- Thắng ta biểu thị ngươi có tư cách.
Người người cười nhạt, Trần Cương nói câu đó như kẻ không muốn trả giá cái gì, làm người ta trơ trẽn.
- Nếu ngươi đánh bại Trần Cương thì chúng ta lấy danh nghĩa Dạ Minh kiếm tông thừa nhận ngươi là thiên tài đệ nhất trong vòng trăm tuổi của Dạ Minh tinh hệ. Thanh niên tài tuấn khác của Dạ Minh tinh hệ không được tự ý khiêu chiến với ngươi, có tư cách đại biểu Dạ Minh tinh hệ dự thi.
Tần Trấn Vũ tự đắc nói:
- Không thì chờ đợi ngươi sẽ là khiêu chiến không ngừng nghỉ.
Sở Mộ lắc đầu nói:
- Không đủ.
Sở Mộ có thể chiến với Trần Cương nhưng phải đưa ra điều kiện làm hắn vừa lòng, thứ Tần Trấn Vũ nói không có sức hấp dẫn gì hết.
Tần Trấn Vũ hỏi:
- Ngươi còn muốn gì nữa?
Sở Mộ hỏi ngược lại:
- Ngươi có thể lấy ra cái gì?
Trần Cương rất bức bối.
Tần Trấn Vũ nổi giận, ánh mắt sắc bén như đao cắt mặt Sở Mộ, lạnh lùng hỏi:
- Như thế nào? Ngươi không nể mặt ta sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978968/chuong-2045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.