Sở Mộ cảm thấy hai hậu bối chiếm dụng chủ điện trong kiếm tông nói chuyện thì không hợp lễ độ.
Tuy Sở Mộ có danh hiệu Thần Tử thứ mười nhưng lúc trước hắn chỉ là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông chứ không phải chủ nhân Ngũ Hành kiếm tông.
- Không cần phiền phức.
Tần Trấn Vũ nói thẳng:
- Ta đến tìm ngươi chỉ có một mục đích.
Tần Trấn Vũ nhìn Sở Mộ chằm chằm, ánh mắt sắc bén như muốn nhìn thấu hắn.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Tần công tử cứ nói.
Trực giác cho Sở Mộ biết Tần Trấn Vũ đến không có ý tốt.
Lâm Ngũ Phương cau mày, cảm giác không khí hơi kỳ lạ. Trần Cương nhếch mép cười kỳ dị.
Tần Trấn Vũ không rào trước đón sau, không giải thích gì:
- Ngươi làm Kiếm Thị của ta đi.
Chữ cuối ‘đi’ vế cầu người nhưng ngữ điệu cứng rắn, không cho phép từ chối, cãi lại, như thể Sở Mộ phải trở thành Kiếm Thị của gã.
Kiếm Thị là cái gì? Là đồng tử ôm kiếm theo bên cạnh.
Nếu là thiên tài bình thường được thiên tài như Tần Trấn Vũ, tuyền nhân Đại Đế nhận làm Kiếm Thị sẽ rất vui, cảm giác một bước lên trời. Nhưng Sở Mộ không phải thiên tài, hắn là yêu nghiệt, là yêu nghiệt lòng cao ngất.
Tần Trấn Vũ vừa thốt lời, Lâm Ngũ Phương, ba vị phó tông chủ, các vị trưởng lão biến sắc mặt. Bọn họ không thể ngờ mục đích Tần Trấn Vũ đến đây là điều này, đúng là nhục nhã.
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978964/chuong-2044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.