Chương trước
Chương sau
Sở Mộ gật đầu với Cửu Thần Tử, bảy Thần Tử khác chỉ liếc hắn một cái rồi thôi.

Bọn họ không nói chuyện nhưng đi cùng một hướng, không lâu sau mọi người cảm thấy tầm mắt rộng mở, các pho tượng đứng trong địa cung.

Mỗi pho tượng điêu khắc vẻ ngoài nhân tộc, mặc chiến giáp hoặc trường bào, hoặc tóc dài hoặc tóc ngắn, hoặc đứng thẳng hoặc rút kiếm, các hình dạng khác nhau.

Mỗi pho tượng đều có thần vận, thần vận đặc biệt như thể chúng không phải vật chết mà chỉ ngủ say, khi tỉnh lại sẽ kinh thiên động địa.

Có mười bốn người vào địa cung truyền thừa, trong địa cung to lớn bọn họ hoàn toàn không lo sẽ không nhận được truyền thừa.

Mọi người tản ra tìm truyền thừa thích hợp với mình.

Truyền thừa có thích hợp hay không phải tự mình xác nhận. Đứng trước pho tượng phát ra lực lượng thần niệm bao bọc bức tượng, cẩn thận cảm nhận pho tượng, có được truyền thừa hay không chỉ bản thân tự biết.

Sở Mộ từng bước tiến lên, phát ra lực lượng thần niệm phủ lên các pho tượng. Truyền thừa thích hợp thì pho tượng và thần niệm của mình sẽ sinh ra một chút dao động.

Đại cung này là Kiếm Thần xây dựng, ban đầu mỗi pho tượng là các cường giả kiếm đạo dưới tay Kiếm Thần để lại. Mỗi pho tượng đại biểu một vị cường giả kiếm đạo thời bấy giờ, bọn họ in dấu tất cả hoặc một phần công pháp vào pho tượng chờ đợi người thừa kế.

Đưa mắt nhìn pho tượng nơi này xếp từng hàng như không có cuối.

Hơi thở kiếm đạo đặc quánh tràn ngập bốn phía khiến người thấy thoải mái.

Sở Mộ mất một ngày dùng lực lượng thần niệm cẩn thận cảm nhận hàng trăm pho tượng, nhưng không có bức tượng nào sinh ra cộng minh với hắn, tức là truyền thừa của những pho tượng này không thích hợp hắn, Sở Mộ không thể nhận truyền thừa.

Nhưng không sao, nơi này có rất nhiều bức tượng, ngàn vạn cái, Sở Mộ còn có thời gian liên tục cảm nhận, cộng minh.

Ngày thứ hai, có hai người tìm được pho tượng công minh, bắt đầu nhận truyền thừa.

Sở Mộ vẫn không tìm được pho tượng sinh ra cộng minh với mình.

Ngày thứ ba, lại có ba người cộng minh cùng pho tượng nhận truyền thừa.

Ngày thứ tư, có năm người cộng minh với pho tượng, nhưng có hai người không nhận truyền thừa, tiếp tục cảm nhận.

Ngày thứ năm, có ba người cộng minh với pho tượng, một người không nhận được truyền thừa lại cảm nhận tiếp.

Ngày thứ sáu, mười bốn người chỉ còn lại mình Sở Mộ là không nhận truyền thừa.

Thật ra từ ngày thứ ba Sở Mộ đã cảm giác được pho tượng công minh với mình, sau khi điều tra rõ ràng hắn phát hiện truyền thừa đó bình thường. Sở Mộ ngẫm nghĩ vẫn còn thời gian nên hắn để nó phòng hờ.

Ngày thứ bốn Sở Mộ phát hiện truyền thừa thứ hai, tra xét xong mơ hồ hiểu rõ nhưng chưa vừa lòng.

Ngày thứ năm, không thu hoạch được gì.

Ngày thứ sáu, tiếp tục cảm nhận, lúc này người khác đều nhận truyền thừa.

Sở Mộ nhìn mười ba người rồi thu lại tầm mắt, hắn nhìn chằm chằm một pho tượng tiếp tục cảm nhận.

Từng pho tượng từng pho tượng.

Ngày thứ sáu kết thúc, ngày thứ bảy đến, tức là ngày thứ mười sau khi Sở Mộ vào bí cảnh truyền thừa.

Một pho tượng chắp hai tay sau lưng ngước đầu nhìn trời, trông như nho sinh, phong độ phiên phiên, nho nhã lạnh nhạt. Ánh mắt hờ hững như nhìn xuyên nóc địa cung, nhìn thấu bầu trời, xuyên thấu hư vô.

Các dao động hơi thở kỳ lạ quay quanh pho tượng, phát ra từ pho tượng, tầng tầng như nước.

Sở Mộ cảm nhận dao động hơi thở từ pho tượng, sửng sốt:

- Đây là...

Loại dao động hơi thở này khiến hắn cảm thấy quen thuộc rồi lại xa lạ.

Đầu óc xoay chuyển, người Sở Mộ cũng toát ra hơi thở kỳ dị như vậy.

Không linh mà mờ mịt, ẩn chứa đại khủng bố.

Hơi thở không, lực lượng không.

Khoảnh khắc Sở Mộ phát ra hơi thở thì vù vù, pho tượng như run rẩy, dao động hơi thở sinh ra cộng minh với hắn.

Sở Mộ lập tức quyết định nhận truyền thừa của pho tượng này.

Nếu Sở Mộ không đoán sai thì truyền thừa của pho tượng này có liên quan lực lượng không gian.

Sở Mộ nắm giữ không chi quy tắc nhưng cho đến nay không có thủ đoạn thích hợp, vậy nên hắn chưa từng sử dụng không chi quy tắc, nó như vật trưng bày.

Lực lượng của không chi quy tắc rất mạnh, rất khó tham ngộ, tự mình tham ngộ cái gì đã khó càng khó hơn, lúc này có truyền thừa không lấy thì đợi đến bao giờ?

Sở Mộ ngước lên nhìn đôi mắt pho tượng, ý niệm liên kết không chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần. Mức độ cộng minh giữa Sở Mộ và pho tượng càng sâu thêm. Pho tượng như cúi đầu, đôi mắt nhìn thấu thiên địa chuyển hướng nhìn Sở Mộ, ánh mắt giao nhau.

Bùm!

Trời đất quay cuồng, như không gian vỡ nát, thời gian chao đảo, lại rơi vào bóng tối hỗn độn. Bốn phía bốn phía hết, Sở Mộ cảm giác như đã rời khỏi địa cung truyền thừa đến nơi hỗn độn.

Hắc ám hỗn độn không có giới hạn, không có ánh sáng, không có thanh âm, trừ Sở Mộ ra những thứ khác không tồn tại, di thế độc lập.

Trước mặt Sở Mộ xuất hiện ánh sáng nhạt nhanh chóng tụ lại, một bóng người xuất hiện trong đó. Sở Mộ sửng sốt, vì bóng người giống hệt pho tượng.

Văn sinh nho nhã, bàng quan, không linh mờ mịt.

Nho sinh xuất hiện rồi đôi mắt hờ hững như xuyên thấu vô số không gian nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ cảm giác thần hồn rung động, trong đôi mắt của đối phương hắn như thấy hư không biến đổi, bão tố nổi lên, hư không vỡ nát tan biến.

Các thế giới vỡ nát, biến mất trong bão tố hư không.

Sở Mộ cảm giác hắn cũng bị nghiền, nếu như không có không chi quy tắc.

Văn sinh nho nhã chắp hai tay sau lưng, trông như một người là cả một thế giới, thanh âm nhã nhặn từ chín tầng trời vọng xuống:

- Hậu bối nhân tộc, ngô là Phá Hư Đại Đế, có một bí điển cùng ngô cả đời. Ngươi... có muốn nhận truyền thừa của ngô...?

Sở Mộ đáp ngay:

- Muốn!

Sở Mộ chiến đấu với Hắc Vũ Ly, xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến chỉ vì đi vào bí cảnh truyền thừa, vào địa cung truyền thừa nhận truyền thừa. Hiện giờ cơ hội ngay trước mắt, Sở Mộ sẽ không bỏ qua.

Bốn chữ Phá Hư Đại Đế làm mắt Sở Mộ sáng rực.

Sở Mộ chưa từng nghe về Phá Hư Đại Đế, chắc là cường giả nhân tộc trước thời chúng thần chết. Khiến Sở Mộ giật mình vì hai chữ Đại Đế.

Không phải cường giả nào cũng có tư cách tôn làm Đại Đế.

Vạn Cổ cảnh là thánh, Vạn Cổ cửu trọng thiên, Thánh Giả có cửu tinh, trên Thánh Giả cửu tinh, dưới Thần cấp, đơn độc khống chế một đại đạo pháp tắc thì đó là Đại Đế.

Từ xưa đến nay không nhiều cường giả được xưng là Đại Đế.

Sở Mộ không ngờ hắn may mắn như thế, được truyền thừa của một Đại Đế.

Phá Hư Đại Đế thì chắc liên quan đến không gian.

Đây là truyền thừa cực kỳ thích hợp cho Sở Mộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.