Chương trước
Chương sau
Còn về được loại truyền thừa gì thì tùy vào vận may, năng lực của bản thân. Có lẽ không thu hoạch được gì, cũng có thể được truyền thừa siêu tốt một bước lên trời.

Mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc như thủy triều mà tuôn vào cửa thanh đồng cổ, đi vào bí cảnh truyền thừa. Nguyên khu vực nhân tộc không còn một ai.

Khi Sở Mộ bước vào bí cảnh truyền thừa nhân tộc thì trong đầu vang lên thanh âm tang thương, là giọng của Thiết Huyết:

- Kiếm Vương nhân tộc, ngươi có Thiết Huyết lệnh nên được một lần cơ hội tiến vào địa cung truyền thừa để lấy truyền thừa.

Sở Mộ không hề giật mình, khóe môi nhếch cao. Những thiên tài bách tộc có Thiết Huyết lệnh đều giống như Sở Mộ, trong đầu vang lên giọng nói tương tự.

Bí cảnh truyền thừa là trạm đầu tiên, địa cung truyền thừa mới là nơi quan trọng nhất.

Sở Mộ đã tìm hiểu rồi, ai đến thành Thiết Huyết đều được vào bí cảnh truyền thừa, không có hạn chế gì. Nhưng vào bí cảnh truyền thừa rồi có được truyền thừa hay không thì chưa biết.

Vì bí cảnh truyền thừa lớn như một thế giới, mấy vạn người đi vào trong như bỏ bầy cá vào hồ nước, truyền thừa không phải nơi nào cũng có, phải bằng vào vận may và thực lực để kiếm.

Có thể nói mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc đi vào bí cảnh truyền thừa nhưng chưa đến một phần ngàn kiếm được truyền thừa. Nhưng trong địa cung truyền thừa toàn là truyền thừa, chỉ cần vào địa cung truyền thừa thì trăm phần trăm có thể đạt được truyền thừa. Tuy nhiên truyền thừa thế nào, tốt hay xấu thì chưa biết.

Nói chung ít ra có Thiết Huyết lệnh, tương đương với một lần chắc chắn được truyền thừa.

Mấy vạn Kiếm Vương đi vào bí cảnh truyền thừa liền tản ra tìm truyền thừa.

Trên cơ bản mỗi một chỗ truyền thừa chỉ dành cho một người, cả đám hành động khó tránh khỏi có tranh chấp, chẳng bằng tản ra mỗi người tự dựa vào bản lĩnh.

Nhưng có một số Kiếm Vương tụ tập thành nhóm, vì tìm ra vùng đất truyền thừa chưa chắc sẽ dược truyền thừa, rất có thể xuất hiện đủ loại nguyên nhân.

Ninh Bất Phàm đến bên cạnh Sở Mộ, nghiêm túc nói:

- Sở huynh, đa tạ.

Người khác không nghe hiểu nhưng Sở Mộ thì rõ ràng. Ý của Ninh Bất Phàm là cảm ơn Sở Mộ không hận gã vì đã ngăn cản hắn, không vì lý do đó mà kéo đầu gã ra khiêu chiến, nếu không hơn phân nửa Ninh Bất Phàm sẽ thua dưới kiếm của Sở Mộ, mất đi danh ngạch bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Sở Mộ liếc Ninh Bất Phàm, lạnh nhạt nói:

- Ta không hy vọng có lần sau.

Dù sao là kẻ thù hắn muốn giết nhưng bị ngăn cản, trong lòng rất tức giận.

Ninh Bất Phàm nghiêm mặt nói:

- Xin lỗi Sở huynh, ta có kiên trì của mình.

Sở Mộ cười cười không nói gì thêm. Loại người như Ninh Bất Phàm có nói đạo lý cũng không thông não được, thuộc loại bướng bỉnh, cho rằng cái gì là cái đó, sẽ không bị người khác làm thay đổi.

Ninh Bất Phàm nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi, để lại bóng lưng kiên định.

Sở Mộ cười cười, không để bụng, hắn chọn một hướng rồi thi triển thân pháp đi nhanh, tìm vùng đất truyền thừa.

Bí cảnh truyền thừa nhân tộc không chia ban ngày hay đêm, mãi luôn là một mảnh mờ tối như lúc hoàng hôn. Bầu trời không thay đổi, tầng mây xám trắng nhạt như làn khói bay, đông lại không nhúc nhích, tựa bức tranh đã mở.

Mặt đất mênh mông, nhìn không thấy giới hạn, phương xa hơn bóng đen chồng chất mơ hồ tầm mắt.

Sở Mộ một mình một người lướt nhanh trên mặt đất bao la, hắn định bỏ ra chút thời gian tìm vùng đất truyền thừa trong bí cảnh truyền thừa, để xem có kiếm được truyền thừa gì không. Nếu không được sẽ sử dụng đặc quyền của Thiết Huyết lệnh tiến vào địa cung truyền thừa, thiên tài có Thiết Huyết lệnh giống Sở Mộ đa số đều chung ý nghĩ.

Bởi vì dù có vào địa cung truyền thừa ngay chưa chắc sẽ được truyền thừa tốt, không phải truyền thừa nào cũng lấy được, cần chút phù hợp. Nếu không phù hợp thì truyền thừa ngay trước mắt mà không thể lay động, đành trơ mắt nhìn.

Bí cảnh truyền thừa bao la, Sở Mộ phỏng chừng đã vào một ngày, hắn không ngừng bay nhanh nhưng chẳng phát hiện được gì, không có một mống truyền thừa.

Nhưng Sở Mộ không mất kiên nhẫn, muốn được truyền thừa không hề dễ dàng.

Ngẫm lại xem trong mấy vạn Kiếm Vương muốn có truyền thừa thì tính theo ngày xưa chỉ tầm mấy chục người ít ỏi, tỉ lệ một phần ngàn siêu thấp, vận may chiếm rất lớn. Sở Mộ không dám chắc hắn sẽ có được truyền thừa.

Ngày thứ hai trôi qua, vẫn không tìm được truyền thừa.

Ngày thứ ba qua đi, vẫn không có truyền thừa.

Sở Mộ dừng bước nhìn mặt đất mênh mông:

- Thôi, sử dụng đặc quyền Thiết Huyết lệnh vậy.

Sở Mộ lấy Thiết Huyết lệnh ra liên lạc với linh trong đó tức là Thiết Huyết.

Sở Mộ dùng ý niệm truyền âm:

- Thiết Huyết, ta muốn đi địa cung truyền thừa.

Giọng Thiết Huyết tang thương vang lên:

- Như ngươi mong muốn.

Thiết Huyết lệnh rung rung phát ra vòng sáng đỏ thẫm, trong phút chốc bao vây toàn thân Sở Mộ. Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng bao bọc như xuyên qua thời không trước mắt có vô số thời không đảo ngược.

Dường như ngàn năm, dường như chỉ trong khoảnh khắc, phong cảnh trước mắt Sở Mộ thay đổi đến cuối cùng ổn định lại.

Nơi Sở Mộ đứng là một tòa cung điện, một cung điện dưới đất, tia sáng tối tăm hơn bí cảnh truyền thừa.

Địa cung truyền thừa!

Bốn phía rộng rãi, trên vách tường đầy tranh vẽ, các bức trah đều là Kiếm Giả nhân tộc hoặc tĩnh tọa, hoặc đứng, hoặc nhắm mắt, hoặc trợn trừng, hoặc rút kiếm, hoặc cầm kiếm.

Muôn màu Kiếm Giả đều ở đây.

Sở Mộ thầm đoán:

- Hay là truyền thừa nằm trong tranh?

Sở Mộ xem tranh thật lâu nhưng không nhìn ra được ngọn nguồn, không có một chút cảm giác, dường như đó chỉ là bức tranh bình thường.

Sở Mộ lắc đầu khó hiểu:

- Không lẽ ta nghĩ sai?

Tuy trước khi vào Thử Luyện giới Sở Mộ đã học hỏi đầy đủ nhưng không tỉ mỉ, hắn không biết truyền thừa địa cung truyền thừa là thế nào.

Nhưng nghe nói miễn là vào địa cung truyền thừa chắc chắn sẽ được truyền thừa.

Sở Mộ đi tiếp, trong ánh sáng mờ tối hắn gặp được người khác, tám người, phát ra hơi thở mịt mờ nhưng khiến hắn thấy nguy hiểm.

Tám người này là Thần Tử của Kiếm Thần điện, không có Kiếm Vương khác đi theo họ vì những người đó không có năng lực xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Tám Thần Tử trông thấy Sở Mộ.

Cửu Thần Tử kinh ngạc khẽ kêu:

- Là ngươi!

Tính ra đây là lần thứ hai Cửu Thần Tử gặp Sở Mộ.

Lần đầu tiên là trên đường đi thành Thiết Huyết, khi đó Cửu Thần Tử chỉ thuận miệng hỏi một câu, bây giờ gặp Sở Mộ càng đáng kinh ngạc hơn. Kiếm Vương ngũ tinh mà vào địa cung truyền thừa thì chắc chắn xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Có thể xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến là thiên tài trong thiên tài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.