Vương Hoài Lâm rút kiếm ra. Đầu tiên là thể hiện một thức mở đầu. Thần sắc hắn nghiêm túc và trang trọng, khí tức ngưng luyện, khí thế bỗng nhiên biến hóa. Toàn thân dâng lên từng trận gió, phát ra âm thanh khe khẽ.
Sở Mộ lui về phía sau hơn mười thước, nhường ra một khoảng đất trống. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Vương Hoài Lâm, nhớ kỹ mỗi một biến hóa và động tác của hắn.
Trong chớp mắt, Vương Hoài Lâm di chuyển. Cánh tay phải vung lên. Một kiếm xẹt qua nửa hình cung, bổ về phía trước. Ngay lập tức, kiếm trong tay Vương Hoài Lâm càng lúc càng nhanh. Một kiếm sau hòn nhanh hơn so với một kiếm trước. Kiếm sau lại hung bạo mạnh mẽ hơn so với kiếm trước. Chỉ là trong chớp mắt, hắn đã liên tục chặt chém ra hơn mười kiếm. Trong kiếm pháp có dung nhập quy tắc của gió, giống như một trận cuồng phong rít gào, xét nát phá hủy tất cả mọi thứ cản ở phía trước.
Liên tiếp mười lăm kiếm, khí thế của Vương Hoài dừng lại. Những trận cuồng phong rít gào tiêu tan. Cuồng phong vạch ra phía dưới mặt đất vô số vết kiếm. Một vết kiếm đều sâu tới ba tấc. Trong phạm vi cuồng phong tất cả cát đá đều nát bấy.
- Cuồng Phong Khoái Kiếm…
Sau khi Sở Mộ xem xong, trong lòng thầm nghĩ:
- Uy lực này, so với kiếm kỹ Phá Phong của ta còn cường đại hơn rất nhiều. Ứng dụng đối với quy tắc gió, vượt hơn so với kiếm kỹ Phá Phong, lại càng tinh diệu hơn rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1978355/chuong-1729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.