- Điều kiện thứ hai sao? Tại hạ năm nay ba mươi sáu tuổi, còn chưa có thê tử. Nạp Lan tiểu thư phong hoa tuyệt đại, tại hạ vô cùng ngưỡng mộ, không biết Nạp Lan tiểu thư có nguyện ý cho tại hạ một cơ hội hay không?
Nguyên Giang ngồi thẳng người lên, cố làm ra bộ dáng coi như là tạo hình tốt nhất của hắn.
- Chúng ta quần anh tụ hội, cùng nhau phát triển lớn mạnh Tiểu Đan các, chiếm cứ thị trường đan dược Biên Hoang thành này. Đồng thời còn khuếch trương ra những thành trì xa hơn...
Nói tới chỗ kích động, miệng lưỡi Nguyên Giang lưu loát, hai tay vung lên, giống như chỉ điểm giang sơn, hăng hái vô cùng. Giống như Thiên Đan lâu đã bị Tiểu Đan các đánh bại hoàn toàn, thị trường đan dược của Biên Hoang thành bị Tiểu Đan các chiếm cứ toàn bộ vậy. Hơn nữa Tiểu Đan các lại còn muốn khuếch trương sang thành trì khác, chiếm cứ một mảnh thị trường. Giống như cuối cùng còn hùng bá Thiên Hoang giới vậy.
Miệng thị nữ Tiểu Hoàn há hốc, trợn mắt há hốc mồm nhìn vào vị Nguyên Giang đại sư này. Mà Nạp Lan Phong Hoa thì cau mày, trong lòng càng thêm chán ghét đối phương.
Kỳ thực Nguyên Giang này nói là đại sư, đây chẳng qua là một loại xưng hô nâng cao lên mà thôi. Thuật luyện đan của hắn còn chưa chính thức đạt tới cấp độ đại sư. Bất quá đối với bản thân mình dường như hắn rất có lòng tin, quá mức sung túc, trở nên tự đại.
Miệng lưỡi thao thao bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977638/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.