Ở lại ở bên trong tòa tiểu viện ở Biên Hoang thành này hai mươi mấy ngày, Sở Mộ không có đi ra ngoài.
Hôm nay Sở Mộ đi ra khỏi cửa phòng tản bộ một phen. Một mặt suy nghĩ cách phá giải Phong Thần huyết chú. Hắn cứ đi, dần dần đi tới hậu viện. Lúc này hắn mới chú ý thấy nơi này có một đạo thân ảnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng, dang ngồi trên mặt ghế.
Sở Mộ liếc mắt đã nhận ra đó là Nạp Lan Phong Hoa, Tiểu Hoàn không có mặt bên cạnh nàng.
- Nạp Lan tiểu thư dường như có tâm sự?
Sở Mộ đi qua, ung dung mở miệng nói. Hắn ngồi xuống vị trí đối diện với Nạp Lan Phong Hoa.
- Vì chuyện trong cửa tiệm mà phiền lòng, khiến cho Sở huynh chê cười rồi.
Nạp Lan Phong Hoa mỉm cười nói.
- Nếu không ngại tiểu thư có thể nói ra. Nói không chừng ta có thể cho tiểu thư một số ý kiến.
Sở Mộ nói.
Nạp Lan Phong Hoa cũng không cho rằng Sở Mộ có thể giúp gì được mình. Bất quá nàng nhớ tới lời nhận xét của Nạp Lan Hạc về Sở Mộ lúc trước. Hơn nữa trong lòng nàng cũng có phiền muộn, cho nên trầm ngâm một lát, nàng cũng nói ra mọi việc.
Sở Mộ thông qua lời kể của Nạp Lan Phong Hoa đã hiểu rõ tiền căn hậu quả.
Nạp Lan Phong Hoa là Tam tiểu thư của Nạp Lan gia tộc. Mà Nạp Lan gia tộc lại là một trong hai đại gia tộc của Hoang Hỏa thành, một tòa thành trung cấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1977636/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.