Chương trước
Chương sau
Sở Mộ đứng dậy, cất bồ đoàn, hắn thừa dịp này kiểm tra hình thức ban đầu của kiếm phách trong thế giới tinh thần. Sở Mộ phát hiện hình thức ban đầu của kiếm phách cô đọng hơn hai canh giờ trước, nâng cao thêm một phần mười.

Kiếm ý cũng đến tám phần hai, tinh thuần hơn trước kia.

Trước khi tham ngộ Quan Kiếm phong thì kiếm ý của Sở Mộ là tám phần, mới tham ngộ hai canh giờ đã đẩy kiếm ý lên thêm hai phần, thật là thần tốc, nhanh hơn ở Danh Kiếm Lâu Cổ Kiếm đại lục gấp mấy lần.

Sở Mộ cảm thán rằng:

- Không uổng là thế giới Thái Cổ.

Hoàn cảnh tu luyện của thế giới Thái Cổ đúng là tốt hơn Cổ Kiếm đại lục gấp mấy lần, Kiếm Giả nơi này phổ biến mạnh hơn Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục cũng là chuyện bình thường.

Nhưng bây giờ đã khác, Sở Mộ đến thế giới Thái Cổ, hưởng dụng tài nguyên tu luyện của chỗ này, hắn tin chắc mình sẽ càng mạnh hơn, đi xa hơn Kiếm Giả thế giới Thái Cổ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Với tốc độ này thì không lâu sau kiếm ý của ta sẽ đến viên mãn.

Sở Mộ rời khỏi Quan Kiếm phong.

Nếu ở Cổ Kiếm đại lục, muốn tham ngộ kiếm ý tới viên mãn ít nhất cần nhiều năm.

Sở Mộ trở về Kiếm Lâu, đang định vào phòng ngủ thì bị Giang Xuyên gọi lại.

Giang Xuyên lấy tấm thiệp đưa cho Sở Mộ:

- Sở huynh, mới rồi có người đưa thiệp tới, nói rõ tên họ muốn chuyển cho huynh.

Sở Mộ nhận lấy, là thiệp khiêu chiến.

Khiêu chiến giữa đệ tử Thiên Phong kiếm cung chia hai loại, một loại là tùy ý khiêu chiến, tức là túm đầu người ta khiêu chiến liền, hai bên đồng ý lập tức kéo nhau đi đấu kiếm đài gần nhất đánh một trận.

Loại thứ hai là khiêu chiến chính thức hơn, trước tiên gửi thiệp khiêu chiến.

Loại khiêu chiến thứ hai thường là những Kiếm Giả được công nhận khá mạnh mới làm, đưa thiệp khiêu chiến trước để biểu thị lòng tôn kính, người nhận thiệp khiêu chiến không thể từ chối hoặc không nhận thiệp. Nếu đã nhận thiệp khiêu chiến thì phải ứng chiến, nếu không sẽ bị đám Kiếm Giả khinh bỉ.

Sở Mộ không biết điều này, Giang Xuyên cũng không rành.

Chủ nhân thiệp khiêu chiến tên là Tất Trung Thiên, nội dung tấm thiệp rất đơn giản, nói rõ thời gian khiêu chiến là sáng sớm mai, địa điểm ở đấu kiếm đài số chín mươi tám trong Thiên Phong kiếm cung.

Giang Xuyên nói rồi rời khỏi Kiếm Lâu ngay:

- Ta đi tìm hiểu xem Tất Trung Thiên là loại người nào.

Hai canh giờ sau, cửa phòng ngủ của Sở Mộ bị gõ vang.

Vẻ mặt Giang Xuyên xin lỗi đứng trước cửa nhìn Sở Mộ:

- Sở huynh, thật sự xin lỗi, để ta nhận trận khiêu chiến này đi.

Sở Mộ khó hiểu hỏi:

- Tại sao?

Giang Xuyên giải thích một lúc Sở Mộ mới hiểu lý do.

Tất Trung Thiên là một trong trăm cường được công nhận trong đệ tử chính thức Thiên Phong kiếm cung, xếp hạng chín mươi chín.

Tuy thứ hạng này chưa được nghiệm chứng xác thực nhưng đã công nhận rồi thì chắc chắn có.

Lúc Giang Xuyên tìm hiểu tin tức xong mặt xanh mét.

Thiên Phong kiếm cung có hai trăm vạn đệ tử chính thức, không tính số lẻ. Tất Trung Thiên được xếp vào trăm cường trong hai trăm vạn người thì thực lực đáng sợ biết bao?

Giang Xuyên không tin Sở Mộ đánh lại Tất Trung Thiên, dù hắn nắm giữ kiểm soát lực lượng.

Khi Giang Xuyên biết cái gọi là thiệp khiêu chiến nếu đã nhận thiệp tương đương với nhận lời khiêu chiến, lòng gã vừa bực bội vừa sốt ruột, vội chạy về ngay.

Giang Xuyên giải thích xong bổ sung thêm:

- Dù huynh, dù sao là ta nhận thiệp khiêu chiến, huynh hoàn toàn có lý do từ chối khiêu chiến.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Trăm cường đệ tử chính thức, ta cũng muốn kiến thức thực lực đó.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn Giang Xuyên đã khác hẳn, cách làm của gã khiến hắn cảm thấy đây là một người có thể kết bạn.

Sở Mộ sẽ không mù quáng quen bằng hữu, muốn làm bằng hữu của hắn không nhất định phải có thiên phú kinh người hay tu vi siêu cao, thực lực cường đại nhưng phải hợp khẩu vị của hắn. Giang Xuyên đã có tư cách đó.

Giang Xuyên nhìn ánh mắt của Sở Mộ là biết hắn đã quyết ý, sẽ không thay đổi, đành lòng thầm xin lỗi, cười khổ nói:

- Được rồi.

Sở Mộ nói:

- Giang huynh đừng thấy áy náy, Tất Trung Thiên khiêu chiến ta chắc vì ta đến Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng. Dù lần này có từ chối thì Tất Trung Thiên vẫn sẽ phát ra khiêu chiến nữa, hoặc những người khác sẽ đến khiêu chiến, tóm lại không thể tránh khỏi cuộc chiến này.

Nghe Sở Mộ nói thế, Giang Xuyên ngẫm lại thấy cũng đúng, trong lòng dễ chịu hơn một chút.

Sở Mộ bổ sung thêm:

- Hôm nay ta đến Quan Kiếm phong tham ngộ có thu hoạch, nếu Giang huynh có thời gian thì đi Quan Kiếm phong xem thử.

Giang Xuyên biết điều từ biệt:

- Được rồi, vậy ta về đây, không quấy rầy Sở huynh nữa. Sáng sớm mai ta và Sở huynh cùng nhau đi đấu kiếm đài số chín mươi tám.

Sở Mộ đóng cửa phòng ngủ, ngồi xếp bằng trên giường chiêm nghiệm lại thứ có được từ Quan Kiếm phong, kiếm thuật khi đấu với cự kiếm.

Ban đầu cự kiếm thi triển kiếm thuật tuy cao sâu nhưng còn trong phạm vi chịu đựng của Sở Mộ, về sau càng lúc càng cao sâu, mãi đến vượt qua trình độ của hắn nên mới thua.

Trong đầu Sở Mộ không ngừng lặp lại kiếm thuật cao sâu mà cự kiếm thi triển ra, nhiều lần so sánh xác minh, kiếm thuật của hắn dần dần tăng lên chút ít.

Trời vừa sáng đã có nhiều Kiếm Giả chạy đi đấu kiếm đài số chín mươi tám, vì họ nghe đồn là Tất Trung Thiên một trong trăm cường đệ tử chính thức phát thiệp khiêu chiến với một Kiếm Giả thuộc một trong chín tiểu thế giới.

- Với thực lực của Tất Trung Thiên chắc chắn có thể một kiếm đánh bạiđối phương, khiêu chiến như thế thì có ý nghĩa gì?

- Ta cũng thấy vậy, với Tất Trung Thiên thì chỉ người xếp hạng trên hắn mới có thể cho hắn tận tình chiến một trận. Đám cục mịch đến từ tiểu thế giới chắc không đấu lại chúng ta nổi, chiến đấu với họ thì có ý nghĩa gì?

- Ngươi không biết đâu, trong số Kiếm Giả đến từ tiểu thế giới xuất hiện một người ghê gớm.

- Ghê cỡ nào?

Thanh âm có chút khoe khoang nói:

- Kiếm Giả đó tên là Sở Mộ, hắn đã đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng, ta thấy tận mắt!

Chính Kiếm Giả đang nói chuyện cũng không biết mình khoe cái gì.

- Cái gì?

- Nhập cảnh!

- Không thể nào!

Các tiếng kinh kêu liên tiếp vang lên, không ai tin một Kiếm Giả đến từ tiểu thế giới chẳng những nắm giữ kiểm soát lực lượng còn đến đẳng cấp Nhập cảnh.

Trong số bọn họ ít ra đều cố gắng tu luyện kiểm soát lực lượng từ ba đến năm năm trở lên, nhưng bây giờ đa số còn kẹt lại ở bước đầu, có một phần đến nhập môn. Có thể nói đa số đệ tử đệ tử chính thức còn ở ngoài ngưỡng cửa Nhập cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.