Chương trước
Chương sau
Phàm là móng vuốt sắc bén, răng nanh, đuôi bị kiếm của Sở Mộ đánh trúng, toàn bộ đều bị lực lượng chấn động làm ảnh hưởng, thoáng cái bị chấn lui toàn bộ.

Trong tích tắc này lực lượng chấn động trụ cột viên mãn được Sở Mộ phát huy tới tận cùng.

Giống như dùng tâm ngự kiếm, Sở Mộ không có chút tận lực nào, hết thảy đều xuất kiếm theo bản tâm. Mỗi một kiếm cũng không có dùng Tê Liệt ý cảnh, chỉ vận dụng lực lượng chấn động trụ cột làm thủ đoạn công kích.

Chấn động, chấn động, chấn động.

Sở Mộ cảm giác như mình phảng phất tiến vào trong một loại trạng thái nào đó, tất cả tạp niệm bị bài trừ. Linh hồn trong đầu lúc này chỉ có kiếm thuật mà thôi, thuần túy là một kiếm thuật sư.

Hiện tại Sở Mộ đang dùng tư thái của một kiếm thuật sư chiến đấu.

Lực lượng chấn động Chấn Thiên lưu, lực lượng tầng thứ nhất Chấn Thiên kính.

Sở Mộ dần dần nắm bắt được, lúc lực lượng chấn động va chạm với công kích của đám hoang thu, tuy rằng có thể đánh lùi đám hoang thú về phía sau. Nhưng mà đồng thời công kích của đối phương cũng sinh ra phản lực, phóng ra một cỗ lực lượng chấn động phản chấn lại.

Cỗ lực lượng phản chấn này trùng kích, hơi bức kiếm của Sở Mộ lui lại. Nhiều lần trọng điệp, lại khiến cho bàn tay Sở Mộ hơi run lên.

- Nếu như có thể giải quyết lực phản chấn...

Trong đầu Sở Mộ xuất hiện suy nghĩ này, nhanh chóng suy diễn rồi bác bỏ.

- Không, không phải là giải quyết, nếu như có thể đem lực lượng phản chấn hóa cho mình dùng, chẳng phải rất tốt sao...

Hai mắt Sở Mộ sáng ngời, giống như bóng đèn vậy.

Kế tiếp, hắn một mặt xuất kiếm một mặt đắm chìm trong suy nghĩ. Không ngừng nắm bắt, suy diễn lực phản chấn của đối phương. Suy nghĩ xem phải làm thế nào mới hóa lực lượng phản chấn cho mình dùng.

Lực lượng linh hồn của Sở Mộ vô cùng cường đại, ngộ tính hắn lại là cấp bậc yêu nghiệt, áp đảo rất nhiều người. Dưới tình huống có tâm tìm hiểu, đủ loại lĩnh ngộ bắt đầu hiện lên trong đầu hắn.

- Không đúng, một kiếm này vẫn chưa được.

- Một kiếm này tốc độ quá chậm, bỏ lỡ thời cơ...

- Tần suất, phải bắt đầu từ tần suất, sau đó lại điều chỉnh. Hai loại tần suất dung hợp làm một, được ta nắm giữ, mới có thể hóa lực phản chấn thành của mình được.

Không cẩn thận, kiếm khí hộ thể của Sở Mộ bị móng vuốt sắc bén của hoang thú xé rách. May mắn mà năng lực né tránh của Sở Mộ mạnh mẽ.

Vừa mới né xong, công kích lại tiếp tục đánht ới.

Nếu như Sở Mộ xuất ra toàn bộ thực lực, vận dụng Thiên Nguyên kiếm khí và Tê Liệt ý cảnh... Như vậy hắn có thể trong thời gian ngắn chém giết những Hoang thú này. Nhưng mà làm như vậy lại lãng phí cơ hội tìm hiểu như lúc này.

Thế giới Kiếm giả vốn kỳ diệu như vậy.

Có đôi khi ngươi liều mạng muốn tìm hiểu thứ gì đó, tiến vào một loại trạng thái nào đó có thể tăng tốc tìm hiểu cũng vô cùng khó khăn. Nhiều lần cầu còn không được.

Nhưng mà có đôi khi, một khi không chú ý tới nó, nếu như bỏ qua, không biết về sau sẽ có cơ hội như vậy hay không.

Cho nên chỉ cần không phải là chuyện đặc biệt quan trọng. Cơ hội như vậy sẽ không có ai nguyện ý buông tha. Cho dù bị một ít tổn thương cũng sẽ không buông tha. Bởi vì thực sự cơ hội này rất khó có được.

Cho dù đối với người có lực lượng linh hồn cường đại, ngộ tính phi thường yêu nghiệt như Sở Mộ mà nói. Muốn đi vào loại trạng thái này tìm hiểu về sau còn có không ít cơ hội. Nhưng mà mỗi một lần đều vô cùng trân quý, đều là dấu hiệu đột phá của bản thân.

Lúc này đối mặt với hơn mười đầu hoang thú vây công, cho dù có chút nguy hiểm. Nhưng mà còn chưa nguy hiểm cho tính mạng.

Sở Mộ lần nữa chém ra mấy kiếm, va chạm, có lực phản chấn truyền tới. Nắm tần suất, đồng hóa, một kiếm lại lần nữa chém ra, uy lực tăng gấp đôi.

Đây là việc hoàn thành trong nháy mắt ngắn ngủi.

- Chính là loại cảm giác này.

Sở Mộ âm thầm có chút hưng phấn.

Kiếm tiếp theo cũng như vậy, đem lực phản chấn hóa thành của mình, khiến cho uy lực xuất kiếm càng thêm cường đại hơn.

- Đây có lẽ là Chấn Thiên kính từ tầng thứ nhất đột phá lên tầng thứ hai.

Trong lòng Sở Mộ hiện lên nhận định như vậy.

Chấn Thiên kính có năm tầng, chỉ có tu luyện tới tầng thứ năm mới thực sự là Lâu Thiên kính. Những cấp độ trước đó chỉ là một cách xưng hô không rõ ràng mà thôi.

Chấn Thiên kính tu luyện tới tầng thứ hai, đây chính là mộng tưởng từ trước tới nay của mỗi một người trong lưu phái Chấn Thiên lưu trên địa cầu. Đáng tiếc, từ khi Chấn Thiên lưu xuống dốc. Trong ngàn năm không có một ai tu luyện tới đây. Tối đa cũng chỉ dừng lại ở lực lượng chấn động trụ cột. Cả đời cũng không có hy vọng tiếp tục đột phá.

Sư phụ Sở Mộ cho rằng Sở Mộ có hi vọng đột phá tầng thứ nhất lên tới tầng thứ hai. Nghe nói chỉ có tiến vào tầng thứ hai thì uy lực của Chấn Thiên kính mới chính thức thể hiện ra.

Về phần uy lực rốt cuộc thế nào, Sở Mộ không biết. Sư phụ hắn cũng không biết, mơ hồ chỉ có thể ở trên điển tịch Chấn Thiên lưu không trọn vẹn mà có chút suy đoán, tưởng tượng mà thôi.

- Không đúng, tuy rằng hiện tại ta đã có thể nắm bắt lực phản chấn của đối phương thu thành của mình. Nhưng mà phải ở kiếm thứ hia mới có thể phóng ra. Có một ít địch nhân cũng không có ta cơ hội kiếm thứ hai. Hiển nhiên cách làm của ta còn không phải chính xác.

- Một kiếm, phải trong một kiếm.

Sở Mộ có ý nghĩ của mình, không phải lúc nào cũng có cơ hội ra hai kiếm.

Bất kể là kiếm thuật sư hay là Kiếm giả, bỏ qua công kích mang tính thăm dò sẽ là sát chiêu chính thức. Có thể một kiếm diệt sát đối phương, đây là chuyện không gì có thể tốt hơn.

Bởi vì có một ít tình huống ngươi chỉ có thể ra một kiếm, không có cơ hội ra kiếm thứ hai.

Huống chi thứ Sở Mộ theo đuổi không phải là cái này, mà là đột phá. Chấn Thiên kính từ tầng thứ nhất đạt tới tầng thứ hai, đây mới là thứ Sở Mộ muốn.

Tìm hiểu, tiếp tục tham ngộ, chiến đấu, không ngừng chiến đấu, xuất kiếm, lần lượt xuất kiếm.

Tinh nghĩa của Chấn Thiên kính phảng phất như nước chảy xuôi trong đầu Sở Mộ.

Từng kiếm, từng kiếm đem lực lượng chấn động hoàn toàn đánh ra. Không chỉ có đánh lui đối phương, còn tạo thành tổn thương đối với đối phương, đó là tổn thương chính thức.

Hiển nhiên loại tìm hiểu này có độ khó vô cùng lớn. Sở Mộ chỉ cảm thấy dường như mình đã chạm tới cái gì đó, chỉ là lại bị một tầng ngăn cách, thủy chung không có cách nào đột phá được.

Hắn biết rõ chỉ cần mình có thể đột phá khỏi vách ngăn kia là có thể lĩnh ngộ được. Đây chính là bình chướng từ tầng thứ nhất Chấn Thiên kính đột phá lên tầng thứ hai.

Cho dù là như vậy Sở Mộ lại thủy chung khó có thể đột phá tầng ngăn cách kia, thực sự nó quá cứng cỏi.

Lần lượt cố gắng, bất tri bất giác. Ý niệm trong đầu Sở Mộ cơ hồ cũng đồng hóa với lực lượng chấn động.

Dưới loại tình huống này, đối với lĩnh ngộ lực lượng chấn động không ngừng tăng lên, không ngừng sâu sắc hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.