Chương trước
Chương sau
Nhân loại am hiểu nhất chính là lợi dụng tài nguyên tới hoàn thiện bản thân.

Phạm vi Thiên Hoang cốc vô cùng lớn, mấy trăm Kiếm giả sau khi tiến vào trong Thiên Hoang cốc, vẫn giống như ném đá vào trong biển rộng vậy. Tất cả Kiếm giả biến mất không còn tung tích. Nhìn qua bốn phía, Sở Mộ không có cách nào nhìn thấy Kiếm giả khác. Chỉ có thể thấy nhiều nham thạch và cây cối bị phá hư.

Mặt đất Thiên Hoang cốc giống như bị xới tung lên, bốn phía có thể tùy tiện nhìn thấy hố và vết nứt.

Đi về phía trước, Sở Mộ nhanh chóng phát hiện ra một cái rễ cây màu vàng nâu, có một bộ phận lộ ra.

- Là Thiên Hoang căn.

Thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở trước mặt đoạn rễ cây màu vàng nâu kia. Thiên Hoang căn là đặc sản của Thiên Hoang sơn mạch. Những nơi khác căn bản khó có thể tìm được. Thiên Hoang căn thấp nhất cũng là linh dược trung phẩm. Tác dụng chủ yếu là luyện chế thành đan dược. Đan dược này đối với nội thương hoặc ngoại thương đều có hiệu quả cực lớn.

Sở Mộ trước đó cũng không biết tới Thiên Hoang căn. Chỉ là hắn ở đây đã được một tháng, cho nên mới dần dần hiểu rõ.

Thiên Hoang căn dựa theo khúc mà phân cao thấp. Một khúc dài ước chừng như một đầu ngón tay. Thiên Hoang căn màu vàng nâu ba khúc là đẳng cấp thấp nhất của Thiên Hoang căn, là linh dược trung phẩm.

Thiên Hoang căn hai khúc màu vàng là linh dược thượng phẩm. Thiên Hoang căn một khúc là màu nâu đen, là linh dược cực phẩm.

Thiên Hoang căn ba khúc, linh dược trung phẩm dễ tìm. Nhưng mà Thiên Hoang căn nhị khúc thì khác, rất khó. Về phần Thiên Hoang căn một khúc thì đã ít càng thêm ít.

Bây giờ Sở Mộ mới nhìn rõ, không ngờ là Thiên Hoang căn thượng phẩm nhị khúc, thứ này ít nhất có thể bán đi được một ngàn linh thạch thượng phẩm.

Đối với Kiếm giả tầm thường mà nói, một ngàn linh thạch hạ phẩm đã là một khoản tiền lớn.

Sở Mộ nếu như không phải là quán quân thi đấu Kiếm thuật vi vương, đạt được hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm ban thưởng. Hắn cũng không có nhiều linh thạch có thể dùng như vậy.

Tiện tay thu Thiên Hoang căn vào trong oản luân không gian, Sở Mộ tiếp tục đi về phía trước. Đôi mắt lợi hại nhìn bốn phía, cố gắng phát hiện ra những vật có giá trị khác.

Không bao lâu sau Sở Mộ lại tìm được một đoạn Thiên Hoang căn, là ba khúc. Linh dược trung phẩm, giá trị chừng một trăm linh thạch hạ phẩm.

Phạm vi của thiên Hoang cốc quả thực rất lớn. Sở Mộ đi rất xa, nhưng mà thoạt nhìn vẫn vô biên vô hạn. Quả nhiên không tiến vào bên trong thì không biết được ảo diệu trong đó.

- Ồ? Thiên Hoang căn một khúc.

Sở Mộ vươn tay chộp, Thiên Hoang căn màu nâu đen lập tức rơi vào trong tay Sở Mộ. Thiên Hoang căn một khúc, linh dược cực phẩm, gia trị một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Nếu như luyện chế thành đan dược mà nói, giá trị kia tăng lên gấp bội.

Trong Thiên Hoang cốc này, Sở Mộ đã thuận lợi thu được vài vạn linh thạch hạ phẩm.

Lúc này phía trước xuất hiện ba đạo thân ảnh nhanh chóng phóng tới. Một thân có sát khí lạnh lẽo kinh người. Lại còn giống như thủy triều lan tràn ra.

Khi Sở Mộ phát hiện ra ba đạo thân ảnh kia, ba đạo thân ảnh kia cũng đồng thời phát hiện ra Sở Mộ.

Sát khí của đối phương kinh người, mãnh liệt lan tràn ra. Phảng phất như muốn làm cho Sở Mộ vỡ tung ra.

Đối mặt với sát khí của bọn họ, Sở Mộ không chút quan tâm, sắc mặt không thay đổi chút nào. Hắn cũng nhìn rõ tướng mạo ba người kia. Hai nam một nữ, một là tráng hán, khiến cho người ta có cảm giác như mãnh hổ xuống núi. Một người là nữ tử dáng người thanh tú, diễm lệ. Còn lại là một trung niên thân thể thon gầy.

- Là hắn... Hắn chính là Sở Mộ....

Nữ tử xinh đẹp, diễm lệ kia lúc này mới nhìn rõ tướng mạo của Sở Mộ, lập tức hét lớn một tiếng, tốc độ bỗng nhiên gia tăng.

Hai người khác vừa mới nghe thấy nữ tử diễm lệ kia thét lên một tiếng chói tai như vậy, sắc mặt tức thì biến đổi. Sát khí vốn nồng đậm càng trở nên kinh khủng, giống như thủy triều mãnh liệt tập kích Sở Mộ.

Đại hán kia trong lúc chạy đi có cảm giác hung ác như mãnh hổ xuống núi, giống như có từng tiếng gầm rú vang vọng, vô cùng khủng bố. Mà người trung niên thân thể thon gầy kia thì hai tay vung lên. Hai cánh tay như hai cái cánh bay lên trời, giống như một con chim lăng không phóng tới Sở Mộ.

Nữ tử xinh đẹp diễm lệ kia eo khẽ vặn vẹo, giống như là rắn nước bơi tới, tốc độ cực nhanh.

Trong nháy mắt ba người phân thành ba hướng trên không trung phóng về phía Sở Mộ. Hình thành một xu thế tuyệt sắc. Mà Sở Mộ thì giống như con mồi rơi vào trong bẫy vậy.

- Biên Hoang ngũ hung....

Sở Mộ thoáng cái nhận ra đối phương.

Loại sát khí hình thái này dường như chỉ có Biên Hoang ngũ hung mới có. Hơn nữa hẳn là lão nhị Trung Sơn Hổ, lão tam Động Xà, lão ngũ Vân Trung Hạc trong Biên Hoang ngũ hung.

Về phần lão đại Độc Nhãn Long dường như không có xuất hiện ở đây.

Bất kể nói như thế nào, Sở Mộ đã tiêu diệt lão tứ Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung. Đã kết xuống thù oán với Biên Hoang nghũ hung, giữa bọn họ nhất định phải phân ra sinh tử.

Sớm ngày gặp bọn họ so với gặp muộn cũng không khác là bao. Hiện tại vừa vặn gặp phải, Sở Mộ chỉ cần thông qua khí thế của đối phương đã đoán được tu vi của ba người này. Đại hán kia cũng chính là lão nhị Trung Sơn Hổ có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Nữ tử xinh đẹp diễm lệ, lão tam Động Xà kia cũng có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Tương đương với Trung Sơn Hổ.

Về phần lão ngũ Vân Trung Hạc, thân thể thon gầy kia có hơi yếu hơn chút. Tu vi gần tới Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong.

Ba người đều là hung nhân, là thế hệ cùng hung cực ác, hai tay dính vô số máu tươi, kinh nghiệm chém giết vô số. Một khi liên thủ lập tức khiến cho Sở Mộ có cảm giác như lâm vào trong khốn cảnh.

Vô luận thế nào đều không thể tránh né, giống như trên trời dưới đất đều tràn ngập giết chóc.

Sát cơ sắc bén, lạnh lẽo vô cùng lan tràn tới, làm cho Sở Mộ có cảm giác sởn hết gai ốc. Trung Sơn Hổ, Động Xà và Vân Trung Hạc hiển nhiên thoáng cái đã xuất ra bản lĩnh thực sự, đồng thời còn liên thủ với nhau. Muốn một kích tuyệt sát Sở Mộ.

Vốn bọn họ cũng muốn bắt lấy Sở Mộ để hung hăng tra tấn hắn tới chết. Nhưng mà lúc này trong Thiên Hoang cốc có vô số cao thủ, cũng không thiếu Kiếm giả Khí Hải cảnh. Vạn nhất bị Kiếm giả Khí Hải cảnh chú ý, như vậy sẽ rất phiền tái.

Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, Trảm Phong kiếm rời vỏ, dùng một đấu ba. Ba đạo Thiên Nguyên kiếm khí ẩn chứa lực lượng Tê Liệt ý cảnh chém ra. Lại không phải chém về phía tam hung, mà hung hăng chém về bên cạnh tam hung.

Sắc mặt tam hung đột nhiên biến đổi, chỉ cảm thấy xu thế liên thủ của bọn họ sắp bị đánh nát.

Tiếp đó thân thể Sở Mộ lăng không bay vọt. Dùng một kiếm đâm về phía trước, đâm về phía Vân Trung Hạc trước mặt hắn.

Thân thể Vân Trung Hạc vô cùng linh hoạt, lập tức xoay người trên không trung. Không những tránh đi một kiếm của Sở Mộ, đồng thời còn tiến hành phản kích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.