Chương trước
Chương sau
- Chẳng lẽ truyền thuyết là thật?

Có người than nhẹ, thở dài.

Trong Biên Hoang thành, có từng đạo thân ảnh nhanh chóng bắn ra. Thậm chí có người thi triển bí pháp, sau lưng xuất hiện đôi cánh khẽ vỗ. Trực tiếp bay ra khỏi Biên Hoang thành, nhanh chóng phóng về phia Thiên Hoang cốc trong Thiên Hoang sơn mạch.

Khi tiếng rống tràn ngập khí phách, bá đạo giống như quân vương quân lâm thiên hạ kia biến mất. Tất cả trở về lặng lẽ. Tiếng ầm ầm lần nữa vang lên. Giống như là địa chấn cấp bảy cấp tám, cả tòa Thiên Hoang sơn mạch chấn động.

Sở Mộ hơi ngẫm nghĩ, cũng thi triển thân pháp, nhanh chóng phóng về phía Thien Hoang cốc.

Trừ Sở Mộ ra cũng có không ít đại đội trưởng, trung đội trưởng kiếm vệ. Ngay cả Phó thống lĩnh Vu Nhai cũng chạy về phía trước. Thân ảnh giống như mũi tên bắn về phía trước chừng trăm mét. Cùng lúc đó lại có một đạo thân ảnh từ trong một động phủ khác bắn ra, đứng song song với Vu Nhai.

Năm mươi dặm đối với Sở Mộ mà nói cũng không xa. Không bao lâu Sở Mộ đã tới gần Thiên Hoang cốc. Đứng ở biên giới nhìn về phía trước. Thiên Hoang cốc này ước chừng mấy trăm ngàn mét.

Thiên Hoang sơn mạch chấn động vẫn còn tiếp tục. Hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng.

Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên. Phảng phất như muốn sụp đổ. Có một cỗ khí tức vô hình, đáng sợ từ trên Thiên Hoang cốc lan tràn ra. Cỗ khí tức này tràn ngập cảm giác hoang vu, cổ xưa, ẩn chứa tang thương.

Dưới loại khí tức này lan tràn, sẽ làm cho tâm thần người ta chấn động, không nhịn được mà sinh ra cảm giác hoang vu, tang thương. Giống như ngàn năm tang thương nhìn nước chảy vậy.

Một tiếng nổ ầm ầm, kinh thiên động địa vang lên. Một cỗ khí tức hồng hoang giống như thực chất lập tức từ trong Thiên Hoang cốc lan tràn ra. So với thủy triều còn nhanh chóng, mạnh mẽ hơn gấp mấy trăm lần, bay thẳng về phía chân trời. Trong mắt mọi người hiện lên một cái trụ khổng lồ.

Cái trụ khổng lồ này bay vọt lên trên, cao tới mấy ngàn thước. Giống như muốn đâm rách bầu trời thành từng mảnh nhỏ. Vô số đóa mây trắng kia toàn bộ đều tán loạn, tiêu tán thành vô hình.

Một tia khí tức thiên hoang lan tràn ra. Sở Mộ không tự giác được mà hấp thu nó vào trong cơ thể. Hắn lập tức phát hiện ra một tia khí tức thiên hoang này không ngờ lại chủ động dung nhập vào trong huyết nhục hắn, khiến cho thân thể hắn được cường hóa một chút.

Đây là chuyện tốt nha.

Sở Mộ vội vàng tập trung tinh thần, chủ động đón nhận khí tức thiên hoang bốn phía. Đáng tiếc Thiên Nguyên cửu chuyển không có cách nào hấp thu loại khí tức kỳ lạ này. Sở Mộ cũng không có cách nào chủ động hấp thu, chỉ có thể thụ động thu nạp.

Rống..

Lại một tiếng rống kinh thiên động địa vang lên. Ở khoảng cách gần như vậy nghe thấy, Sở Mộ cảm thấy thanh âm đáng sợ này xuyên qua hai tai, bay thẳng vào trong đầu. Từng đợt cảm giác mê muội tập kích. Khí huyết cao thấp toàn thân chấn động mạnh mẽ không thôi. Một lượng lớn khí tức thiên hoang lại dung nhập vào trong huyết nhục hắn.

Bởi vì lực lượng linh hồn vô cùng cường đại, Sở Mộ còn đang mê muội thì mấy Kiếm giả tu vi Hóa Khí cảnh đại thành bên kia đã trực tiếp ngất đi trên mặt đất. Chỉ có Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn, thậm chí là Kiếm giả Khí Hải cảnh mới có thể miễn cưỡng chịu đựng. Nhưng mà thân thể cũng lảo đảo lắc lư.

Tiếp theo một đạo thân ảnh cực lớn từ trong Thiên Hoang cốc phóng lên trời. Xé rách cái trụ lớn kia, xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Đó là một đầu cự thú, hình thể vô cùng lớn. Chiều dài chí ít có gần ngàn mét, toàn thân có làn da màu vàng nâu. Trên làn da có dấu vết rạn nứt, giống như là mặt đất khô hạn, tản mát ra khí tức hoang vu vô tận.

Sau lưng đầu cự thú này mọc ra đôi cánh cực lớn, cũng là một đôi cánh thịt rạn nứt chằng chịt. Mà thân thể nó có năm phần giống như sư tử trên địa cầu, vô cùng mạnh mẽ. Chỉ là thoạt nhìn so với sư tử càng thêm thuần tuấn, uy mãnh. Cái mặt trời sinh có khí tức bá vương.

Ực Ực...

Một ít Kiếm giả không có hôn mê liên tục nuốt nước bọt. Chỉ bằng vào một đầu cự thú như vậy đã phá ra khí tức khiến cho bọn họ có cảm giác như đứng trước mặt là vực sâu, biển lớn, làm cho bọn họ chấn động, sởn hết gai ốc.

- Đó... Đó...

Có ít người lắp bắp chỉ vào đầu cự thú kia, không nói nên lời.

- ... Là Thiên Hoang... Thiên Hoang cự thú.

- Truyền thuyết là thực. Trong Thiên Hoang sơn mạch quả thực có Thiên Hoang cự thú.

- Thiên Hoang cự thú...

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh cực lớn cao mấy ngàn thước trên không trung, miệng thì thào lẩm bẩm. trong lòng vô cùng rung động.

Thân cao mấy ngàn trượng, đứng yêu bất động. Thiên Hoang cự thú cúi đầu quan sát. Một đôi mắt cực lớn chậm rãi đảo qua, ánh mắt kia giống như thực chất rơi vào trên thân mỗi người. Lập tức khiến cho người ta có cảm giác như bị áp lực đánh úp lại. Một cỗ uy áp kinh khủng xâm nhập, làm cho linh hồn run rẩy.

Cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh dưới ánh mắt như thực chất này cũng không dám nhúc nhích. Chỉ cảm thấy toàn thân như bị một cỗ lực lượng vô hình trấn áp, quá cường đại, quá kinh khủng.

Bọn họ có thể khẳng định, nếu như đầu cự thú khủng bố này muốn giết chết bọn họ mà nói, như vậy không quản bọn họ phản kích hay là đào tẩu đều không thể làm nên chuyện gì. Trong nháy mắt sẽ chết dưới tay đầu cự thú này.

Cũng may Thiên Hoang cự thú chỉ liếc mắt một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Hai cánh sua lưng đột nhiên mở ra. Phát ra hai tiếng sưu sưu cực lớn giống như là kéo căng bạt. Hai cánh lớn vô cùng giống như muốn che bầu trời lại. Mang tới cho mọi người một loại cảm giác trầm thấp và áp lực.

Chợt Thiên Hoang cự thú vỗ hai cánh một cái, tạo thành một cơn lốc khủng bố lan tràn ra bốn phương tám hướng. Thiên Hoang cự thú bay lên trên bầu trời. Trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa. Mọi người lập tức nghe thấy một tiếng nổ tung giống như sấm sét trên bầu trời. Giống như có vô số sấm sét nổ vậy.

Âm bạo.

Đây chính là tốc độ Kiếm giả Khí Hải cảnh không thể đạt tới.

Muốn làm được như vậy thì tốc độ của bản thân phải vượt qua tốc độ của âm thanh. Chỉ có Kiếm giả cường hóa thân thể tới trình độ nahast định, hơn nữa tu vi cũng tăng lên tới trình độ nhất định mới có thể làm được.

Ước chừng qua hơn mười hô hấp, mới có người dần dần kịp phản ứng.

Không nói hai lời, từng người thi triển thân pháp nhanh chóng chạy về phía trong Thiên Hoang cốc.

Thiên Hoang cự thú trong truyền thuyết xuất hiện. Hơn nữa còn rời khỏi Thiên Hoang cốc, như vậy trong Thiên Hoang cốc liệu sẽ có bảo bối gì không?

Trong nháy mắt này, cho dù là Kiếm giả Khí Hải cảnh cũng động tâm không thôi.

Sở Mộ hơi suy nghĩ một chút, cũng thi triển ra thân pháp nhanh chóng chạy vào trong Thiên Hoang cốc. Thiên Hoang cự thú là cái gì hắn không biết. Nhưng mà loại địa phương mà cự thú như vậy ẩn nấp, thực sự sẽ khiến cho người ta chờ mong không thôi.

Kiếm giả tu luyện vốn cần dùng tới đủ loại tài nguyên. Nếu không chỉ dựa vào bản thân, muốn tu luyện tới cảnh giới cao thâm, không thể nghi ngờ sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Thậm chí còn đình trệ không tiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.