Chương trước
Chương sau
Cho dù chỉ là một kiếm giả Hóa Khí nhập môn có lĩnh ngộ ý cảnh đồng thời có kiếm khí hạ phẩm, cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Càng không cần phải nói tới Vương Long.

Sở Đương Hùng bị thương nặng. Những người còn lại của Sở gia thậm chí không đỡ nổi một kiếm của hắn. Nếu như nguyện ý, một kiếm vừa ra liền có thể chém giết rất nhiều người. Sở gia cho dù là muốn đổ máu, cũng không có tư cách đó. Bởi vì Sở Đương Hùng chỉ một chiêu đã bị đánh bại, khiến bọn họ bị đả kích sâu sắc. Ý chí quyết tâm đổ máu trước cũng khó có thể nâng cao lên được.

- Hiện tại, ta cho Sở gia các ngươi một cơ hội. Quy thuận Vương gia, bằng không, giết không tha!

Vương Long nhân cơ hội hét lớn một tiếng, đồng thời chém ra một kiếm.

Một kiếm này ẩn chứa chấn động Hỏa Chi Ý Cảnh. Kiếm khí Tiên Thiên hệ hỏa hội tụ ở trên thân kiếm, trực tiếp thi triển ra một môn sát chiêu kiếm thuật siêu giai hệ hỏa. Một kiếm hóa thành một kiếm quang đỏ như lửa, cực lớn chém về trước.

Ầm ầm.

Một tiếng động phát ra. Nhất thời, mặt đất tiền viện Sở gia cứng rắn bị chém ra một rãnh lớn dài hơn trăm thước rộng bằng bắp đùi.

Ngay cả tường của tiền viện Sở gia cũng bị chém ra. Vết nứt hiện ra một tình trạng bị đốt cháy, đen thui. Nếu một kiếm như vậy trực tiếp chém ở trên thân thể, trong nháy mắt sẽ bị diệt vong.

Bất kể là ai đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Bất kể là tiếng rống lớn của Vương Long hay khí tức do một kiếm kia tản ra, đều truyền ra cực xa. Tất cả mọi người trong Khai Dương Thành đều có thể nghe được.

- Lẽ nào ông trời muốn Sở gia ta phải diệt vong sao...

Mặt Sở Đương Hùng vàng như giấy. Hắn ngửa mặt lên trời, thở dài, lộ ra thần sắc bi ai. Thật không ngờ, ở trước mặt Vương Long, hắn yếu như vậy.

Trong lúc nhất thời, các huynh đệ Sở gia đều đưa mắt nhìn về phía Sở Đương Hùng, đợi Sở Đương Hùng quyết định, nói đánh liền đánh.

Vương Long cũng không có giục giã. Sở gia quy thuận tất nhiên là tốt. Nếu bọng họ không quy thuận, lựa chọn đổ máu, đến lúc đó có thể cho đám người phía sau ra tay. Bia đỡ đạn Lâm gia sẽ phải ra tay.

- Tính nhẫn nại của ta có hạn. Là quy thuận hay diệt vong, đếm đến ba, Sở gia các ngươi phải cho ta một đáp án.

Vương Long nói lần nữa. Giọng nói của hắn rất lớn, đồng thời mang theo kiếm khí Tiên Thiên chấn động, giống như lôi âm truyền ra. Mỗi lời đều đánh thẳng vào tâm trí của các huynh đệ Sở gia.

- Một...

Vương Long bắt đầu đếm. Trong giọng nói của hắn vẫn ẩn chứa kiếm khí Tiên Thiên, không ngừng vang vọng ở trong bầu trời Sở gia, giống như sấm.

- Hai...

Các huynh đệ Sở gia mỗi người đều nắm chặt kiếm trong tay, căm giận không thôi. Trong hai mắt bọn họ lại ẩn chứa chút sợ hãi. Thực lực của Vương Long thật sự quá cường đại.

- Ba!

Một tiếng cuối cùng vừa thốt ra, ánh mắt Vương Long trở nên vô cùng lợi hại, bắn ra ánh sáng dường như muốn xuyên thủng tim người. Chỉ thấy hắn giơ thật cao thanh kiếm trong tay, đang muốn chém xuống.

- Ta qua trả lời cho ngươi biết, Sở gia không quy thuận, cũng không diệt vong.

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói mang theo phong quang từ trên bầu trời cuồn cuộn truyền đến, giống như sấm đánh.

- Giọng nói này là...

Mọi người liền vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Mỗi người khiếp sợ không thôi. Nhất là hai người Sở Hành Vân và Lý Vân Lan càng có chút kích động.

Chỉ thấy bầu trời có một bóng người đáp xuống. Gió mạnh cuồn cuộn nổi lên. Một uy áp cường đại trực tiếp đè ép xuống mọi người ở đó, khiến sắc mặt mọi người đại biến.

- Yêu thú!

Thần sắc Sở Đương Hùng và Vương Long đều biến đổi.

Tiếp theo, có một bóng người từ trên con yêu thú kia nhảy xuống, nhẹ bỗng giống như lông chim thuận gió đáp xuống đất.

- Mộ Nhi...

Lúc này, Sở Hành Vân và Lý Vân Lan không cảm thấy vui mừng bất ngờ, chỉ có sợ hãi. Sở Mộ trở về vốn là một chuyện đáng để cao hứng. Nhưng về lúc nào không về, hắn lại về vào lúc này.

Ngay cả trên mặt Sở Đương Hùng cũng lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Giữa không trung Sở Mộ nhìn về phía Sở Hành Vân và Lý Vân Lan gật đầu. Sau đó hắn chuyển sang nhìn về phía Vương Long, một câu nói cũng không có nói, bay vút lên trời cao. Trảm Phong Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Bóng người trong chớp mắt đã xuất hiện ở trước người Vương Long, một kiếm bổ tới.

Một kiếm này, giống như thiên thần phủ xuống!

Vương Long đột nhiên cả kinh, vội vàng chống đỡ.

Những tiếng leng keng liên tục vang lên. Toàn thân Vương Long giống như quả bóng cao su lăn về phía sau, đụng phải một đám con cháu Lâm gia.

- Kiếm khí trung phẩm!

Thần sắc của hắn đổi tới đổi lui. Hắn nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trong tay Sở Mộ, gằn giọng nói ra từng từ. Sau đó hắn nhanh chóng đứng dậy, không ngờ trực tiếp xoay người bay nhanh rời khỏi đó.

Tới với thanh thế lớn, đi lại chẳng biết tại sao vô cùng chật vật. Trong lúc nhất thời, mọi người đều trợn tròn mắt, đứng sững sờ nay tại chỗ, không biết nên phản ứng thế nào mới tốt.

- Đi.

Cuối cùng, trưởng lão Vương gia kịp phản ứng, vội vội vàng vàng quát lớn một tiếng. Sau đó hắn nhanh chóng xoay người rời đi. Lâm Phi Hổ cũng vội vàng dẫn dắt người Lâm gia nhanh chóng rời khỏi đó. Chỉ có điều trước khi rời đi, Lâm Phi Hổ liếc mắt nhìn Sở Mộ, ánh mắt kia vô cùng phức tạp.

Xì.

Một tiếng động phát ra. Từ đầu ngón tay Sở Đương Hùng bắn ra một đạo kiếm khí Tiên Thiên màu đỏ như lửa, xuyên thủng sàn nhà phía trước, lưu lại một lỗ thủng bị đốt cháy, sâu không thấy đáy.

Sắc mặt Sở Đương Hùng đã khôi phục lại một ít. Sở Mộ cũng thở ra một hơi.

Sở Đương Hùng bị một kiếm ẩn chứa Hỏa Chi Ý Cảnh của Vương Long công kích khiến tổn thương, đồng thời bị kiếm khí Tiên Thiên hệ hỏa của Vương Long xâm nhập trong kinh mạch. Nếu như không sớm ép ra, sẽ tạo thành tổn thương lớn hơn nữa.

Cho nên sau khi đám người Vương Long rời khỏi đó, Sở Mộ liền động thủ lấy kiếm khí Thiên Nguyên của mình trợ giúp Sở Đương Hùng ép kiếm khí Tiên Thiên hệ hỏa đang tàn phá trong kinh mạch.

Hắn lại lấy ra một viên Tạo Huyết Đan cho Sở Đương Hùng. Sở Đương Hùng lập tức dùng luôn.

Tạo Huyết Đan, chính là ở trong Huyết Yêu Cảnh, Sở Mộ chém giết phân thân của huyết yêu Huyết Sát Tôn Giả, từ bên trong vòng tay không gian trung phẩm của hắn lấy được một hồ lô đan dược này.

Sau khi quay về nội phủ, Sở Mộ lật xem điển tịch, rốt cuộc biết được tên gọi của đan dược, Tạo Huyết Đan, là một loại đan dược phẩm cấp cao hơn Xích Huyết Đan hai tầng, năng lực tạo máu mạnh hơn, đồng thời bất kể là ngoại thương hay nội thương, nó có khả năng trị liệu vết thương với hiệu quả nhất định.

Dĩ nhiên, so với những đan dược chuyên chữa thương, hiệu quả kém hơn nhiều. Đáng tiếc Sở Mộ cũng không có đan dược trị nội thương, cho nên chỉ có thể sử dụng Tạo Huyết Đan.

Sở Đương Hùng phun ra không ít máu tươi. Sử dụng Tạo Huyết Đan cũng bằng bồi bổ máu. Mặt khác, tạm thời trị một phần nội thương. Sau này từ từ điều dưỡng, chung quy sẽ khỏi hẳn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.