Nam Cung Hạo Dương và Trầm Nhiêu nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chờ đợi Sở Mộ trả lời.
- Đa tạ lòng tốt của sư huynh. Chỉ có điều, sư huynh càng thích hợp đảm nhận chức vụ minh chủ hơn so với ta.
Sở Mộ nói.
Trong mắt Luyện Thanh Vân hiện lên một tia thoả mãn. Mặc dù hắn nói tặng chức vụ minh chủ cho Sở Mộ, nhưng toàn bộ Thanh Vân Minh là do hắn một tay xúc tiến, tạo thành, làm sao có thể cam tâm tình nguyện nhường ra chức vụ minh chủ được.
- Đã như vậy, sư đệ đảm nhiệm Phó minh chủ đi.
Luyện Thanh Vân cười nói.
Nam Cung Hạo Dương khẽ hừ một tiếng. Hắn cũng là Phó minh chủ.
- Ta cũng không có dự định gia nhập Thanh Vân Minh.
Sở Mộ thản nhiên nói, khiến sắc mặt ba người Luyện Thanh Vân thoáng đổi.
- Sư đệ là có ý gì?
Giọng nói Luyện Thanh Vân có chút lạnh lẽo.
- Đối đầu giữa học viên mới và học viên cũ, ta không có ý định tham dự.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói:
- Bị khi dễ, hoàn toàn là do trình độ không bằng người. Chỉ có đủ cường đại, mới có thể đối mặt với tất cả. Cùng với đem thời gian đặt ở trên phương diện làm sao tranh đấu, không bằng tập trung tinh thần vào trong tu luyện, cố gắng nâng cao tu vi và thực lực bản thân.
- Sở Mộ, ngươi quả nhiên là một chút mặt mũi cũng không cho?
Sắc mặt Nam Cung Hạo Dương trầm xuống, hừ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976243/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.