Vũ Văn Minh Hóa nhìn Sở Mộ, lông mi lần nữa nhíu lại, trong mắt hiện lên một đạo tinh mang. Hắn đang muốn mở miệng thì lại nghe thấy Sở Mộ lạnh nhạt, không nhanh không chậm nói vậy.
- Đúng thì tự nhiên là tốt nhất. Nghe rõ đây, Đại sư huynh Thanh Lan viện chúng ta hạ chiến thư với Sở Mộ Thanh Phong viện các ngươi. Thời gian là ba ngày sau, trên đấu kiếm đài của kiếm viện phân cao thấp. Nếu như không dám tới thì cút ra khỏi kiếm viện, đừng có ở nơi này làm mất mặt xấu hổ làm gì.
Nghiêm Minh cũng bước ra một bước, cùng với Vương Khuê đứng song song với nhau. Khí tức toàn thân sắc bén, lạnh lẽo tới cực điểm, ngôn từ giống như lưỡi kiếm vô cùng sắc bén vang vọng.
- Lời chúng ta đã đưa tới, về phần các ngươi có muốn chuyển cáo cho Sở Mộ hay không đó là chuyện của các ngươi. Sở Mộ có tới hay không là chuyện của bọn hắn. Nhưng mà các ngươi nên nghĩ cho kỹ, nếu như tới lúc đó không tới mà nói, thì cũng không cần lăn lộn trong kiếm viện này. Cụp đuôi mà cút khỏi kiếm viện, vĩnh viễn không được bước vào đây một lần nữa.
Vương Khuê lần nữa nghiêm túc nói, ngữ khí tràn ngập uy hiếp, cũng không để cho Sở Mộ và Vũ Văn Minh Hóa có bất kỳ cơ hội phản bác nào, hắn và Nghiêm Minh nhanh chóng quay người, thi triển thân pháp nhanh chóng rời xa.
- Sư đệ, hai gia hỏa này quá đáng giận.
Vũ Văn Minh Hóa ngạc nhiên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976134/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.