Mặc dù nói bài vị đại sư huynh này cũng không có lợi ích mang tính thực chất, nhưng mà được người khác xưng là đại sư huynh chung quy vẫn hơn làm tiểu đệ của người khác a.
- Nói cũng đúng, hôm nay tu vi ta tinh tiến. Cho dù là Ngụy Hồng trở về cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta.
Tống Quang Đào nở nụ cười lạnh, trong mắt có tinh quang lập lòe:
- Hai người các ngươi bây giờ đi tới Thanh Phong viện tìm hiểu cho rõ ràng. Nếu như người vừa mới tới thực sự là Sở Mộ mà nói, hạ chiến thư với hắn. Ba ngày sau, sẽ phân cao thấp trên kiếm đài. Ta muốn giáo huấn Sở Mộ này.
- Đại sư huynh, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu? Hai chúng ta tùy tiện một người nào cũng có thể giáo huấn Sở Mộ một chầu. Ly Châu kiếm viện cũng không phải là Thanh Phong kiếm phái a.
Nghiêm Minh lúc này cười lạnh nói, vỗ vỗ ngực mình, bộ dáng thề thốt son sắt:
- Tu vi chỉ là thập đoạn trung kỳ mà dám coi mình là một đại nhân vật. Đến lúc đó ta sẽ hung hăng giáo huấn hắn một chầu. Cho hắn biết nước trong kiếm viện này rất sâu. Hắn nên ngoan ngoãn cụp đuôi thì hơn.
- Không. Ta muốn đích thân ra tay. Nếu như hắn thực sự là một thiên tài mà nói. Ta muốn đích thân bóp chết hắn.
Tống Quang Đào đột nhiên đứng lên, trong mắt có hàn mang kinh người lập lòe, còn có quang mang hưng phấn khác thường.
Nghiêm Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-dao-doc-than/1976133/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.