Chương trước
Chương sau
La Thiên Hùng chậm rãi nói:

- Đây không chỉ là có mỗi Ly Châu chúng ta, mà những châu khác cũng như vậy.

Đám người Sở Mộ gật đầu, đối với cái gọi là nơi đó kia rốt cuộc cũng có lý giải sơ bộ.

- Được rồi, những thứ bổn tọa có thể nói cho các ngươi biết cũng đã nói, kế tiếp cần phải dựa vào chính bản thân các ngươi, ta có lòng tin với các ngươi.

Lời nói của La Thiên Hùng tràn ngập khích lệ.

- Vâng, chưởng giáo. Chúng ta cáo từ.

Đám người Sở Mộ sau khi thi nhau hạ kiếm lễ, quay người rời khỏi chủ điện.

Kiếm các mở rộng toàn diện, sáu người Sở Mộ lúc này kết bạn mà đi tới Kiếm các.

Trưởng lão kiếm các trước sau như một trấn thủ nơi này, khi hắn nhìn thấy sáu người Sở Mộ, nhất là lúc nhìn thấy Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, hai mắt sáng ngời, trong mắt bắn ra tinh mang sắc bén tới cực điểm, trên mặt càng hiện lên vẻ chấn động.

Không có ngăn cản, Kiếm các trưởng lão lúc này để cho sáu người Sở Mộ thuận lợi tiến vào trong Kiếm các, cũng không có đốt hương, bởi vì lúc trước chưởng giáo La Thiên hùng đã sớm phái người thông báo cho hắn biết.

- Thật không ngờ tới tu vi Sở Mộ lại tăng lên nhanh như vậy.

Kiếm các trưởng lão nhìn chằm chằm vào cửa vào Kiếm các, lầm bầm nói, có vài phần cảm khái:

- Năm nay hắn chưa tới mười bảy tuổi a, Kiếm Khí cảnh thập đoạn mười sáu tuổi, hơn nữa lại có tạo nghệ kiếm thuật quỷ thần khó lường, thực lực của hắn không thể nào tưởng tượng nổi. Đúng rồi, không biết hắn đã lĩnh ngộ kiếm thế hay chưa?

- Còn có Tiêu Thiên phong, một thân phong mang bức người tới cực điểm, không có một Kiếm giả nào có thể so sánh, Thanh Phong kiếm phái ta có hai gã đệ tử như vậy, quả nhiên là may mắn a.

...

Sáu người Sở Mộ sau khi tiến vào kiếm các, nhanh chóng phân tán ra.

Sở Mộ và Tiêu Thiên phong tiến vào bên trái kiếm các. Mà bốn người Lý Dật thì tiến vào bên phải kiếm các.

Bốn người Lý Dật tu luyện kiếm khí quyết cũng chỉ là hoàng cấp trung phẩm mà thôi, bởi vậy thừa dịp lần này bọn họ muốn lựa chọn một món kiếm khí quyết hoàng cấp thượng phẩm. Về phần Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, Sở Mộ vừa mới chuyển tu Thượng Nguyên kiếm khsi quyết, thuộc về hoàng cấp cực phẩm, Tiêu Thiên phong được vô tận kiếm đạo truyền thừa, phẩm cấp của kiếm khí quyết mà hắn tu luyện cũng không thấp, bởi vậy hắn cũng không cần.

Sau khi phân tán ra, Sở Mộ trực tiếp tiến vào tầng thứ ba tả kiếm các, làm cho Sở Mộ tiếc hận đó chính là kiếm thuật ở trên tầng thứ ba tả kiếm các rất ít, bí pháp càng không có lấy một cái.

Kiếm thuật tầng thứ ba, toàn bộ đều là kiếm thuật cao cấp, tổng cộng có sáu môn, một môn hỏa hệ, một môn lôi hệ, một môn thủy hệ, hai môn vân hệ và một môn kim hệ. Sở Mộ nhìn qua từng cái một, càng thêm tiếc hận. Bởi vì sáu món kiếm thuật cao giai không ngờ đều không trọn vẹn, cũng chính là thiếu đi sát chiêu cao giai chính thức.

- Chưởng giáo, chưởng viện cùng với các trưởng lão tu luyện có lẽ là kiếm thuật cao giai nguyên vẹn a. Xem ra kiếm thuật mà bọn họ tu luyện cũng không đặt ở chỗ này.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, bắt đầu tuyển chọn, trực tiếp bỏ uqa kiếm thuật hỏa hệ, lôi hệ, thủy hệ, bởi vì có Kim phong kiếm thuật, cuối cùng hắn lựa chọn trong hai môn kiếm thuật vân hệ kia.

Một môn gọi là Vân hải kiếm thuật, cũng chính là môn kiếm thuật mà Lý Dật tu luyện, xem ra hẳn là Lý Dật cống hiến ra. Một môn khác gọi là Toái Vân kiếm thuật, môn kiếm thuật này hoàn toàn bất đồng với Vân Hải kiếm thuật.

Sở Mộ không chút do dự, trực tiếp lựa chọn hai món kiếm thuật vân hệ.

Tiêu Thiên phong thì lựa chọn môn kiếm thuật kim hệ khôn trọn vẹn kia, lúc này hai người mới kết bạn rời khỏi. Đám người Lý Dật cũng có thu hoạch, cùng nhau đi ra khỏi kiếm các, lại tiến vào trong hữu kiếm các. Không bao lâu sau Vương Đình Hạo lại lựa chọn môn kiếm thuật lôi hệ không trọn vẹn kia.

Về phần Lý Dật, hai món kiếm thuật vân hệ đều được Sở Mộ lựa chọn, hắn chỉ có thể đợi tới lúc Sở Mộ xem xong rồi chuyển giao cho hắn. Mà Vũ Văn Minh Hóa cũng chỉ có thể chờ đợi môn kiếm thuật không trọn vẹn kia từ tay Tiêu Thiên phong giao cho hắn.

Hiện tại kiếm các là nơi cởi mở toàn diện với bọn hắn, cho nên bọn hắn lúc nào cũng có thể tiến vào lựa chọn. Lần này, sau khi bọn họ mang theo thu hoạch của mình đăng ký, mới kết bạn trở lại khu vực giành cho đệ tử tinh anh.

Đối với bọn họ mà nói, thu hoạch như vậy kỳ thực đã đầy đu.r

...

Sưu Sưu Sưu Sưu...

Thanh âm không khí bị xé rách vang lên, làm cho da đầu người ta run lên, từng đạo kiếm quang màu vàng nhạt tinh thế giống như cực quang bay vụt ra, xé rách hắc ám trước bình minh.

Sương sớm nặng nề, sắc trời còn có chút tái đi, cỏ cây bốn phía kiếm đài đệ tử tinh anh luyện kiếm vẫn còn từng tầng sương sớm dày đặc, phóng ra hàn ý kinh người. Đổi lại là người bình thường, nhất định sẽ cố thủ trong chăn, tiếp tục ở trong chăn lựa chọn ngủ tiếp.

Nhưng mà sáng sớm Sở Mộ đã đi tới Luyện kiếm đài khổ cực luyện kiếm.

Kim phong thập tam thức, mỗi một thức đều sắc bén như vậy, mỗi một thức đều tràn ngập phong mang kinh người.

Môn kiếm thuật cao giai này Sở Mộ thu hoạch trong Thanh Lan hư cảnh, hiện tại là món kiếm thuật Sở Mộ trọng điểm tu luyện hiện tại. Hai tháng sau khi rời khỏi Thanh Lan hư cảnh, Sở Mộ rốt cuộc cũng đem mười ba thức của môn kiếm thuật này luyện tới đại thành.

Không hổ là kiếm thuật kim hệ dùng sự sắc bén trứ danh, mỗi một thức đều sắc bén tới cực điểm, lúc thi triển, Sở Mộ luôn cảm thấy không khí giống như vật thể thực chất bị cắt đứt ra.

Loại cảm giác này rất khác với kiếm thuật phong hệ, phiêu dật, nhanh nhẹn, cũng bất đồng với sự biến ảo của kiếm thuật vân hệ. Thuần túy là một loại sắc bén, truy cầu một đường phá hoại, giống như cô đọng tới mức tận cùng.

Trong thời gian hai tháng này, Sở Mộ cũng có cơ hội xem xét môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn mà Tiêu Thiên phong lựa chọn kia, hắn lập tức phát hiện ra uy lực của môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn này cũng không phải chỉ kém ở chỗ không có sát chiêu cuối cùng. Ở phương diện chiêu thức cũng có chênh lệch rõ ràng.

Nói một cách tương đối mà nói, Kim Phong kiếm thuật càng thêm chú trọng đặc thù của kim hệ, đem phong mang của kim hệ phát huy đầy đủ ra. Càng có khuynh hướng một đường phá hoại.

Thân ảnh lóe lên, trên cả Luyện Kiếm đài cũng chỉ có một mình Sở Mộ, ngụy Thanh Phong kiếm trong tay sắc bén tới cực điểm, mỗi một kiếm đâm, chém ra giống như đều có thể chặt đứt vật sắc bén nhất trên thế gian này.

Một kiếm cuối cùng đâm ra, quang mang màu vàng như được cô đọng, một kiếm giống như xuyên thủng hư không rồi ảm đạm. Trong không khí lưu lại một dấu vết thẳng tắp màu vàng nhạt.

Sở Mộ thu kiếm mà đứng, nhắm mắt điều tức, sau đó mới mở hai mắt ra, miệng thở ra một ngụm trọc khí, giống như là kiếm bắn về phía trước. Bắn ra hơn hai thước rồi mới tiêu tán. Hai mắt Sở Mộ lóe sáng dị thường, làm cho không ai có thể nhìn thẳng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.