Chương trước
Chương sau
Ba người Lý Dật vốn tích súc đã đầy đủ, hơn nữa chuyến đi Thanh Lan hư cảnh, bọn họ đột phá đã là chuyện nằm trong dự liệu, cũng không có gì đáng kinh ngạc. Mà Tiêu Thiên phong dường như trong mấy tháng lịch lãm rèn luyện đã có kỳ ngộ lớn lao gì đó, tu vi trong chuyến đi Thanh Lan hư cảnh cũng đột nhiên tăng mạnh, cũng đột phá là chuyện bình thường. Về phần Sở Mộ thì phục dụng Thanh Lan thánh quả, thiên phú bản thân tăng lên, từ chỗ sâu trong cơ thể biến hóa tu vi lại đạt tới cực hạn cửu đoạn đỉnh phong, mới có thể đột phá.

Mà Tạ Xuân Lôi, vốn chỉ là cửu đoạn hậu kỳ, tuy rằng trong Thanh lan hư cảnh cuối cùng không có đột phá tới cửu đoạn đỉnh phong, nhưng mà bản thân không có kỳ ngộ đặc biệt gì, bởi vì bây giờ còn đang trong giai đoạn cửu đoạn đỉnh phong, cách thập đoạn vẫn còn có chút chênh lệch.

- Sư đệ khi còn là bát đoạn đỉnh phong đã có thể lực áp chúng ta, hiện tại tu vi kiếm khí ngang hàng, chúng ta càng không phải là đối thủ.

Vương Đình Hạo thở dài, Lý Dật và Vũ Văn Minh Hóa cũng gật đầu, trong mắt Tiêu Thiên phong có một tia chiến ý hiện lên.

Mà Tạ Xuân Lôi đứng ở một bên không nói lời nào, nhưng mà ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ đã tràn ngập sùng kính.

- Đúng rồi sư đệ, mục đích lần này chúng ta tới tìm ngươi là vì chưởng giáo triệu kiến.

Lý Dật đột nhiên nói.

- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện a.

....

Trong chủ điện, chưởng giáo La Thiên Hùng cùng chư vị trưởng lão đều có mặt, hai mắt sáng quắc giống như là dạ minh châu vậy, nhìn chằm chằm vào đám người Sở Mộ, quét tới quét lui trên mặt bọn họ. Trong lúc nhất thời đám người Sở Mộ giống như là những con thỏ mập mạp tiến vào trong hang sói vậy.

- Khục khục...

Da đầu Lý Dật run lên, vội vàng ho khan hai tiếng, hạ kiếm lễ:

- Đệ tử tinh anh Lý Dật bái kiến chưởng giáo, bái kiến các vị trưởng lão.

Đám người Sở Mộ cũng theo thứ tự hạ kiếm lễ.

- Tốt... Tốt.. Tốt lắm.

Ba chữ tốt liên tiếp, chữ sau so với chữ trước còn có lực hơn, chữ cuối cùng còn như nổ vang trong chủ điện, không ngừng quanh quẩn, khí phách phi phàm. Trên mặt La Thiên Hùng tràn ngập kích động và kinh hỉ, hai mắt run nhè nhẹ, hai tay đặt trên ghế đột nhiên chống vào thành rồi đứng lên. Một cỗ khí tức cường đại mà bá đạo vờn quanh thân, tiếng cười to cơ hồ muốn lật tung chủ điện:

- Mới hơn nửa tháng không gặp các ngươi đều đột phá tới thập đoạn. Được, Tạ Xuân Lôi còn chưa có, nhưng mà khí tức càng thêm cô đọng, đoán chừng trong vòng nửa năm, đột phá tới thập đoạn cũng không thành vấn đề.

- Đây thực sự là phúc của bổn phái a.

La Trưởng lão vỗ tay cười nói, tuy rằng chết mất mười bốn đệ tử tinh anh, nhưng mà những người sống sót này càng trở nên xuất sắc, coi như là một loại an ủi. Những trưởng lão khác cũng nhao nhao cười to, vẻ mặt mừng rỡ.

- Chưởng giác, lần này đệ tử có thể đi vào trong đó nhiều hơn, nếu so với trước đó cũng có thêm không ít người a.

Một gã trưởng lão khác cao giọng nói.

- Đúng vậy.

La Thiên Hùng lần nữa ngồi xuống, thân thể giống như một thanh kiếm to lớn, lại giống như một ngọn núi không thể nào rung chuyển, ánh mắt nhìn về phía đám người Sở Mộ:

- Lần này triệu tập các ngươi tới là có một ít chuyện muốn nói cho các ngươi biết. Về phần chuyện Thanh Lan kiếm phái kia, trải qua hơn mười ngày tranh luận và đối kháng đã có kết quả, Thanh Lan kiếm phái đồng ý bồi thường với Thanh Phong kiếm phái chúng ta và Thanh Thủy kiếm phái.

Đám người Sở Mộ nghe xong lập tức âm thầm cao hứng. Lần này hai mươi đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái toàn bộ đều tử vong, trong đó có một người có tu vi thập đoạn đỉnh phong, tổn thất như vậy vô cùng to lớn, còn hơn hai phái. Dưới loại tình huống này, có thể khiến cho Thanh Lan kiếm phái bồi thường, nhượng bộ, đây là chuyện có bao nhiêu khó khăn a?

Chuyện này hẳn cũng có liên quan tới việc Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái cùng nhau liên thủ tạo áp lực, trải qua hơn mười ngày liên thủ và đối kháng, cuối cùng mới thỏa hiệp được.

- lần này các ngươi từ trong Thanh Lan hư cảnh mang về linh dược khá nhiều, còn hơn bất luận một lần nào trước đây. Phòng luyện dược ngày đêm không ngừng luyện chế thành đan dược, làm cho kho đan dược của bổn phái càng thêm phong phú. Có thể sử dụng trong một khoảng thời gian tương đối dài. Đối với chuyện này ta lần nữa tỏ vẻ cảm tạ.

La Thiên Hùng đứng lên lần nữa, hơi cúi đầu rồi lại ngồi xuống:

- Các ngươi hiện tại cũng đột phá tới thập đoạn, bổn phái không có cách nào luyện chế ra đan dược thích hợp cho Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Mà phá khí hoàn đối với các ngươi đã hoàn toàn không có chút tác dụng nào. Nhưng mà cố gắng thì có lẽ cũng có chút tác dụng. Cho nên sáu người các n gươi, mỗi người đều có thể nhận được một lọ Phá khí hoàn cùng với ba bình luyện khí hoàn, năm bình tụ khí hoàn cùng với hai bình chỉ huyết hoàn cùng với hai bình đại hồi khí hoàn. Mặt khác, kiếm các toàn diện rộng mở với các ngươi, không cần bất luận một chút cống hiến nào, có thể tùy ý mượn đọc bí tịch bên trong kiếm các.

Đám người Sở Mộ nghe xong hai mắt lập tức sang ngời, ban thưởng các loại đan dược trong đó chỉ có đại chỉ huyết hoàn và đại hồi khí hoàn là có hữu hiệu với bọn họ, những thứ khác tuy rằng không có hiệu quả, nhưng mà giữ lại nói không chừng cũng có tác dụng.

Quan trọng nhất vẫn là ban thưởng phía sau, kiếm các mở rộng toàn diện.

Tuy rằng Thanh Phong kiếm phái chỉ là kiếm phái hạ phẩm, bí tịch bên trong kiếm các cũng không có nhiều. Nhưng mà đối với bọn họ vẫn có lực hấp dẫn lớn lao. Nhất là đối với Sở Mộ.

- Đa tạ chưởng giáo.

Đám người Sở Mộ hạ kiếm lễ, nói.

- Được rồi, mấy tháng này các ngươi nên cố gắng tu luyện, hy vọng các ngươi có thể trước khi đi vào trong đó cố gắng mạnh mẽ hơn. Như vậy mới càng thêm có sức cạnh tranh.

La Thiên Hùng gật đầu, khích lệ sáu người.

- Xin hỏi chưởng giáo, nơi đó là nơi nào?

Vũ Văn Minh Hóa vội vàng hỏi.

- Chỗ đó sao?

Ánh mắt La Thiên Hùng xoay chuyển, dường như trở nên xa xưa, nhìn về bầu trời bên ngoài chủ điện, ánh mắt như nhớ lại, ngữ khsi cũng trở nên phức tạp:

- Tu vi các ngươi hiện tại cũng đều đột phá tới thập đoạn, tu vi Tạ Xuân Lôi trong thời gian ngắn nữa cũng đột phá tới thập đoạn, đã có tư cách biết rõ chỗ đó. Chỗ kia gọi là Ly Châu kiếm viện, là một học viên của Kiếm giả do vương thất Đại Khôn vương triều sáng lập ra. Tiêu chuẩn thấp nhất nhập viện của Ly Châu kiếm viện chính là Kiếm Khí cảnh thập đoạn, tuổi không được vượt quá hai mươi lăm tuổi.

Đám người Sở Mộ cả kinh, tiêu chuẩn thấp nhất cũng là Kiếm Khí cảnh thập đoạn, Ly Châu kiếm viện này quả thực là kinh người a.

- Ly Châu kiếm viện làm vậy là muốn tuyển ra Kiếm giả trẻ tuổi xuất sắc để bồi dưỡng, ảo diệu trong đó ta cũng không quá rõ ràng. Nói ngắn lại, cơ hồ tất cả kiếm phái trong cảnh nội Ly Châu, một khi đệ tử trong phái phù hợp điều kiện đại đa số đều đưa tới kiếm viện bồi dưỡng, dù là ba tới năm năm được bồi dưỡng ở kiếm viện cũng có hoàn cảnh tu luyện tốt hơn bổn phái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.