Chương trước
Chương sau
Có thể nói là đã dành kỳ vọng cao đối với Tiêu Trần, bởi vì Đông Kiếm Các quả thật rất cần Tiềm Long xuất thế, muốn chống lại Tứ đại Tiềm Long kia, chỉ có tuyệt thế thiên kiêu ngang cấp độ mới có thể làm được.
Cũng không nên cảm thấy bây giờ Tứ đại Tiềm Long chỉ áp chế Đông Kiếm Các ở ngoại môn, thời gian dần trôi đi, những con Tứ đại Tiềm Long khác phát triển dưới bốn con rồng này, sẽ áp chế Đông Kiếm Các rất gắt gao, khi Tiềm Long tiến hóa thành Chân Long, nếu Đông Kiếm Các không có Chân Long thuộc về chính mình, vậy sẽ lấy cái gì đi chống lại đây?
Chưa nói đến sau này, dựa vào tốc độ phát triển của Tứ đại Tiềm Long kia, tin rằng không bao lâu nữa bọn chúng sẽ tiến vào nội môn, đến lúc đó, chẳng phải nội môn Đông Kiếm Các sẽ phải đối mặt với tình huống giống ngoại môn sao? Bị Tứ đại Tiềm Long áp chế gắt gao, mà nội môn thì sao? Toàn bộ đệ từ hạch tâm đều bị áp chế, đến cuối cùng, dưới sức ép của Tứ đại Tiềm Long, toàn bộ Đông Kiếm Các ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được?
Không có Tiềm Long của chính mình, Đông Kiếm Các sớm sẽ suy tàn. Thương Huyền đã sớm hiểu điều này, cho nên hắn mới ưu ái Tiêu Trần như vậy, chỉ hi vọng cậu ta có thể nâng được đại kỳ của Đông Kiếm Các lên, lại làm một trận long tranh hổ đấu với Tứ đại Tiềm Long kia, đảm bảo Đông Kiếm Các vạn năm không suy.
Biết Thương Huyền kỳ vọng đối với mình, trong lòng Tiêu Trần cũng hiểu rõ tình trạng hiện giờ của Đông Kiếm Các quả thật không ổn, đừng nhìn tình hình bây giờ chưa ảnh hưởng đến đại cục, chẳng qua chờ ngày Tiềm Long tiến hóa thành Chân Long, khi đó nếu Đông Kiếm Các không có Chân Long của chính mình, e là vạn kiếp bất phục.
Chờ ở chỗ Thương Huyền khoảng 2 cái canh giờ, sau đó ba người Tiêu Trần cũng cáo từ rời đi, vốn định đêm nay nói xong chuyện rồi đến Vô Trần Cư mời đám người Mạc Kiệt uống rượu, nhưng Tần Hằng và Tề Nghiên lại muốn đi cùng, không còn cách nào, đành phải mang hai người bọn cùng đến Vô Trần Cư.
Vào đêm, mọi người ở trong sân nói chuyện phiếm, Tần Hằng ngược lại không dọa người giống Tề Nghiên như vậy, rất ôn hòa, rất nhanh liền làm quen với đám người Mạc Kiệt.
Uống đến tận khuya, mọi người mới lần lượt rời đi, mà Tiêu Trần cũng chìm trong mộng đẹp.
Cũng không phải tu luyện, đã khổ tu một năm rồi, tối nay Tiêu Trần định thả lỏng một chút, một mực khổ luyện cũng không có gì tốt, khi nắm khi thả mới là phương pháp tu luyện tốt nhất.
Chìm vào giấc ngủ say, Tiêu Trần không hề biết lúc này một chỗ yên tĩnh ngoài cửa, Tần Hằng và Tề Nghiên lại đi cùng nhau.
Sóng vai cùng nhau đi ra ngoài vào đêm khuya, Tần Hằng lộ vẻ bất đắc dĩ nhìn Tần Thủy Nhu nói:" Thủy Nhu, thời gian không còn nhiều, mấy ngày hôm trước phụ thân truyền tin cho ta, bảo ta đưa muội về...."
"Ca, muội không muốn gả cho Mộc Thanh....." Nghe thấy lời này của Tần Hằng, Tần Thủy Nhu ngẩn người, sau đó mặt lộ vẻ quật cường nói.

Tần Hằng lại là ca ca của Tần Thủy Nhu, Tiêu Hằng không biết điều này, đám người Mạc Kiệt cũng không biết, Tần Thủy Nhu trước giờ cũng chưa bao giờ nói với người khác.
Phải gả cho Mộc Thanh, giữa Tần Thủy Nhu và Mộc Thanh còn có cái hôn ước sao? Nghe thấy những lời này của Tần Thủy Nhu, Tần Hằng thản nhiên nói:" Thủy Nhu, có phải muội thích sư đệ rồi đúng không?"
Tần Hằng trực tiếp mở miệng hỏi, đối với chuyện này, Tần Thủy Nhu không trả lời, cũng không phản bác, hiển nhiên là ngầm thừa nhận. Thấy thế, Tần Hằng bất đắc dĩ thở dài, chuyện này này có chút phiền rồi đây. Đương nhiên đối với Tần Hằng mà nói hắn càng hy vọng muội muội có thể ở cùng một chỗ với Tiêu Trần, nhưng không có cách nào khác, phụ thân đã quyết định, rất khó để thay đổi.
Khẽ thở dài một tiếng, sắc mặt Tần Hằng phức tạp nói với Tần Thủy Nhu:" Thủy Nhu, muội nên biết chuyện này này đã không có đường lui, nhiều nhất là 1 tháng nữa, nếu muội không chủ động quay về, phụ thân nhất định sẽ tự mình đến Đông Kiếm Các, nếu muội thực sự thích Tiêu Trần......liền cho hắn lần đầu đi, dù sao cũng tốt hơn là cho tên Mộc Thanh kia."
Tần Hằng vừa nói ra những lời này, Tần Thủy Nhu lập tức ngây ra tại chỗ, sau nửa ngày mới chậm rãi nói:"Ca, cho muội thêm nửa tháng nữa, đừng để phụ thân tới, đến lúc đó, chính muội sẽ tự quay về."
Dường như đã quyết định cái gì đó, nghe thấy những lời này của Tần Thủy Nhu, Tần Hằng cũng không nói thêm gì nữa, hắn biết muội muội của mình đang nghĩ cái gì, Tần Hằng vô cùng bất đắc dĩ đành phải gật đầu.
Không có ai biết đêm nay Tần Hằng và Tần Thủy Nhu đã nói cái gì, một đêm không có chuyện gì đặc biệt, rạng sáng ngày hôm sau, Tiêu Trần từ phòng đi ra, hít một hơi thật sâu, trên mặt lộ ra nụ cười.
"Tứ đại Tiềm Long đòi ép Kiếm Các, e rằng điều này chỉ có thể tồn tại trong hoang tưởng thôi."
Dứt lời, Tiêu Trần liền nói với hai người Thanh Dao, Thanh Lạc rằng mình có việc phải đi ra ngoài một ngày, để cho bọn họ không phải lo, sau đó liền lập tức đi tới nội môn một mình.
Đây không phải là lần đầu tiên tới nội môn, đã là đệ nhất ngoại môn, tất nhiên Tiêu Trần không phải là hạng người vô danh, rất nhanh đã có đệ tử nội môn nhận ra thân phận Tiêu Trần, sau khi hỏi thăm một lượt, biết được chỗ ở của Tề Nghiên, Tiêu Trần trực tiếp đến gõ cửa.
Không ngờ Tiêu Trần chủ động tìm đến mình, trong sân, Tề nghiên Nở nụ cười nhìn Tiêu Trần:"Thế nào, sao hôm nay lại chủ động tìm đến cửa, chẳng phải ngươi rất sợ ở cùng với ta sao?"
Tiêu Trần sẽ chủ động tìm đến cửa, điều này khiến Tề Nghiên rất khó hiểu, đối với việc này, Tiêu Trần lộ ra một nụ cười đểu:"Sao lại như vậy, sư tỷ là một đại mỹ nhân, đệ còn ước gì mỗi ngày đều dính vào sư tỷ đó...."

Vừa nói, mắt còn liếc xuống bộ ngực hùng vĩ của Tề Nghiên.
"Tiểu sư đệ, nếu đệ muốn chết thì nói rõ, sư tỷ nhất định sẽ giúp ngươi làm được...." Nhận thấy ánh mắt của Tiêu Trần, nụ cười trên mặt Tề Nghiên càng rực rỡ, nhưng lãnh ý trong mắt lại không ngừng tụ lại.
Hiểu rõ cái gì gọi là chớ ngoan mất khôn, biết nếu tiếp tục trêu chọc, Tề Nghiên nhất định sẽ nổi cáu. Tiêu Trần lập tức không đùa nữa, nghiêm túc nói với Tề Nghiên:"Sư tỷ, đệ muốn nhận nhiệm vụ......"
"Nhận nhiệm vụ? Nhận nhiệm vụ thì ngươi chạy vào nội môn làm gì? Chẳng phải ngoại môn cũng có chỗ nhận nhiệm vụ sao?"Nghe những lời này của Tiêu Trần, Tề Nghiên nghi hoặc hỏi.
"Ngoại môn không có nhiệm vụ đệ muốn nhận"
"Không có? Đệ muốn nhận cái nhiệm vụ gì?"
"Đệ muốn nhận nhiệm vụ đi giết võ giả Huyền Nguyên Cảnh."
Sau khi nghe Tiêu Trần nói thẳng ý định, Tề Nghiên lập tức ngây người, ý gì vậy? Muốn nhận nhiệm vụ đi giết võ giả Huyền Nguyên Cảnh? Tên tiểu tử này điên rồi sao?
Cảm giác đầu tiên chính là Tiêu Trần điên rồi, võ giả Hoàng Cực Cảnh muốn đi giết võ giả Huyền Nguyên Cảnh, đây không phải là điên thì là cái gì, rõ là đi tìm đường chết.
Đối mặt với sự kinh ngạc của Tề Nghiên, Tiêu Trần vẫn bình tĩnh như trước nói:"Sư tỷ sao vậy, có lẽ nên giúp đệ sắp xếp chút? Tốt nhất là đừng quá phiền phức, trong vòng một ngày liền có thể giải quyết xong loại việc kia."
Ngay từ đầu còn không biết Tiêu Trần làm vậy rốt cuộc có ý gì, nhưng rất nhanh Tề Nghiên đã lấy lại tinh thần, Tiêu Trần làm như vậy, rõ ràng là muốn hướng về phía Tứ đại tiềm Long kia rồi.
Theo ghi chép để lại, bọn họ đều ở Hoàng Cực Cảnh vượt qua một cái đại cảnh giới liền đánh chết võ giả Huyền Nguyên Cảnh, bây giờ, Tiêu Trần muốn khiêu chiến võ giả Huyền Nguyên Cảnh, không hề nghi ngờ, đây là Tiêu Trần muốn chứng mọi người rằng, Đông Kiếm Các bọn họ cũng có Tiềm Long xuất hiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.