Chương trước
Chương sau
Hai tên thanh niên đều ở độ tuổi hai mươi, đồng thời, trên ngực bọn hắn đều có hoa văn ba thanh kim kiếm, sắp xếp thành hình chữ, chứng minh hai người này chính là đệ tử hạch tâm của Đông Kiếm Các.
Nghe nói là bạn đồng hành, thanh niên bị gọi là Tần Hằng này cũng không thèm để ý, khẽ mỉm cười nói:
“Cái này có là gì chứ, hắn là sư đệ ta, tất nhiên là hậu sinh khả úy...”
Tần Hằng là đại sư huynh của Tiêu Trần, cũng là người đệ tử đầu tiên của Thương Huyền, bây giờ đã là đệ tử hạch tâm xếp hạng thứ nhất Đông Kiếm Các, xếp hạng thứ hai Chân Vũ Địa Bảng Đông Dương vực, toàn bộ tu vi trên người hắn đều đã đạt đến Địa Minh Cảnh đại viên mãn.
Vào lúc hai người đang nói chuyện, Tiêu Trần đã đi xuống Vạn Kiếm Phong, nhìn thấy Tiêu Trần được Thương Huyền đưa đi, Tần Hằng vừa cười vừa nói:
“Đi đây, ta cũng nên đi làm quen với tiểu sư đệ này của ta rồi…”
Khảo sát cuối năm không khiến người ta thất vọng, đi theo Thương Huyền trở lại chỗ ở, đối với biểu hiện hôm nay của Tiêu Trần, Thương Huyền hài lòng nói:
“Không tệ, một năm nay của ngươi thật sự không uổng phí, thăng cấp rất nhiều…”
Người hiểu rõ Thương Huyền đều biết, hắn sẽ không tuỳ tiện tán thưởng một người, ngay cả Tề Nghiên và Tần Hằng cũng hiếm khi được Thương Huyền tán thưởng, đối mặt với lời khen của Thương Huyền, Tiêu Trần cười trả lời:
“Tất cả những thứ này đều cần đa tạ nhị sư tỷ, nếu không có tỷ ấy, làm sao ta có thể trưởng thành như thế được, đúng không, nhị sư tỷ…”
Lời này của Tiêu Trần, ngoài mặt là cảm tạ Tề Nghiên, nhưng mà oán giận bên trong ngữ điệu lại rất nồng đậm, nghe được lời này, Tề Nghiên cười cười một cách không tự nhiên, sau đó hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Trần một cái, nói:
“Sư đệ, không cần khách khí, yên tâm đi sau này sư tỷ vẫn sẽ thương ngươi như cũ…”
Rõ là uy hiếp trắng trợn, thấy thế, Thương Huyền khoát tay áo nói:

“Được rồi, thời gian tranh đoạt linh mạch đã được định rồi, ba ngày sau, Trần Nhi, đại sư huynh và nhị sư tỷ ngươi thì ta không cần phải lo lắng rồi, bây giờ vấn đề mấu chốt nhất vẫn là ngươi, mà hơn nữa ta cũng tin chắc rằng, Huyết Ma Điện tuyệt đối sẽ đột phá Thiên Đao…”
Ra hiệu hai người không được ồn ào, Thương Huyền nghiêm mặt nói.
Ba đối ba, Tần Hằng và Tề Nghiên, Thương Huyền cũng không cần phải lo lắng, bởi lẽ trận tranh đấu này mấu chốt vẫn là ở Tiêu Trần cùng Thiên Đao thậm chí khoa trương một chút mà nói, một trận chiến thắng bại của Tiêu Trần và Thiên Đao, có lẽ trực tiếp ảnh hưởng đến người sở hữu linh mạch, cho nên, trọng trách Tiêu Trần gánh trên mình cũng không nhẹ.
Nghe Thương Huyền nói lời này, Tiêu Trần cũng biết, Đông Kiếm Các cực kỳ coi trọng chuyện này, dù sao đây cũng là linh mạch chưa hề khai thác, không thể không coi trọng được.
“Sư phụ xin người yên tâm, đệ tử nhất định sẽ cố hết sức…” Nhìn về phía Thương Huyền, Tiêu Trần bảo đảm nói.
Thương Huyền khẽ gật đầu trả lời.
“Ừm, vi sư tin tưởng ngươi, thời gian một năm ngươi đã có thể nhanh chóng trưởng thành đến mức độ này, đủ để chứng minh ngươi cũng không thua kém Thiên Đao…”
Tất nhiên đối với Tiêu Trần thì trong lòng Thương Huyền luôn có lòng tin, đây là đệ tử của mình, hơn nữa, Tiêu Trần cũng dùng hành động thực tế chứng minh mắt nhìn của vi sư không sai, một năm ngắn ngủi, Vương Hổ người đã từng là đệ nhất ngoại môn, dưới sự ra tay của Tiêu Trần đã thành gà đất chó sành, cho nên nói, bất luận kết quả phía trước như thế nào, chỉ lấy riêng tình huống trước mắt để xem, Tiêu Trần đích thực là người duy nhất ở Đông Kiếm Các có thể phái đi quyết đấu cùng Thiên Đao.
Nhìn ra được ngoại môn Đông Kiếm Các hiện tại quả thật là có chút hơi yếu, so sánh cùng các đầu sỏ khác, ngoại môn Đông Kiếm Các yếu hơn hẳn một cấp bậc, mà Tiêu Trần đối với cái này cũng hiếu kì trong lòng, hỏi nguyên nhân.
Với câu hỏi của Tiêu Trần, Thương Huyền cũng không giấu diếm gì giảng giải kỹ càng cho Tiêu Trần tình huống cụ thể của Đông Dương vực, có lẽ là bởi vì Thương Huyền muốn nâng đại kỳ ngoại môn của Đông Kiếm Các lên, cho nên nói vô cùng kĩ.
Dựa theo lời của Thương Huyền mà nói, toàn bộ Đông Dương vực tổng cộng có năm đầu sỏ lớn, theo thứ tự là Đông Kiếm Các, Huyết Ma Điện, Vạn Tiên lầu, Nhạc Sơn phủ và Hỏa Vân Tông.
Năm đầu sỏ lớn này giống như năm ngọn núi lớn, chiếm lấy toàn bộ hơn chín phần tài nguyên tu luyện của Đông Dương vực, xây nên hoàng triều, thế gia vô số, thế lực to lớn, phóng tầm mắt ra toàn bộ Đông Dương vực không người nào có thể chống lại.
Có thể nói, Đông Dương vực chính là thiên hạ của năm đầu sỏ lớn này.

Chỉ có điều, bắt đầu từ ba năm trước đây, ngoại trừ Đông Kiếm Các, tứ đại đầu sỏ còn lại đều lần lượt toát ra từng tuyệt thế thiên kiêu, mà những tuyệt thế thiên kiêu này bây giờ cũng đều ở ngoại môn, đối mặt với việc trong tứ đại đầu sỏ đột nhiên xuất hiện bốn tên tuyệt thế thiên kiêu này, ngoại môn Đông Kiếm Các căn bản cũng không có kẻ nào có thể so sánh được.
Nói cách khác, cũng không phải là ngoại môn Đông Kiếm Các xuống dốc, mà là ngoại môn tứ đại đầu sỏ khác đều có chân chính thiên kiêu xuất thế, so với nó thì Đông Kiếm Các không có nhân vật thủ lĩnh nào như thế, lên xuống như vậy liên tiếp ba năm, ngoại môn Đông Kiếm Các ở trước mặt tứ đại đầu sỏ kia, càng ngày càng lộ ra vẻ yếu thế.
Thêm vào đó, ở tình huống bình thường, giữa sự cạnh tran của năm đầu sỏ lớn, ngoại môn là ngoại môn, nội môn là nội môn, có một chút quy củ bất thành văn ở đó, cho nên sau khi đệ tử ngoại môn Đông Kiếm Các đang nhận thua thiệt, đệ tử nội môn cũng không có cách nào ra tay tương trợ.
Huyết Ma Điện Thiên Đao, Vạn Tiên Lầu Mộc Thanh, Nhạc Sơn phủ Lâm Tinh, Hỏa Vân Tông Triệu Vô Vân, bốn người bọn họ là nhân vật thủ lĩnh của tứ đại đầu sỏ ngoại môn kia, tu vi đều đạt đến Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, đồng thời đều có ghi chép vượt cấp chém giết qua Huyền Nguyên Cảnh võ giả, tại Đông Dương vực, danh khí của bốn người này, được xem như là đã vượt qua năm đầu sỏ lớn bên trong đệ tử hạch tâm, cũng trở thành Đông Dương Tứ Tiềm Long, ngụ ý là bốn con rồng ẩn náu trong Đông Dương vực.
Nói kĩ tình huống Đông Dương vực cho Tiêu Trần, đến giờ, Tiêu Trần cũng đã hiểu rõ ngoại môn Đông Kiếm Các tại sao lại thê thảm như vậy.
Mà ngay khi giọng nói của Thương Huyền vừa dứt, Tần Hằng chậm rãi từ đằng xa tiến tới, trên mặt mang một nụ cười nói.
“Sư phụ, người đây chính là tự diệt đi chí khí oai phong của chúng ta, bọn hắn có Tiềm Long, bây giờ Đông Kiếm Các chúng ta cũng có, ta tin tưởng tiểu sư đệ nhất định có thể chống lại bốn người này…”
“Né qua một bên, chỉ biết nói mồm, ngươi cũng chỉ ra đời sớm hơn mấy năm thôi, nếu ngươi sinh sống cùng một thời kì với bốn người này, cùng độ tuổi thì ngươi là đối thủ của bọn hắn à?”
Nghe Tần Hằng nói lời này, Thương Huyền tức giận nói.
Tứ đại Tiềm Long, đừng nhìn bọn họ bây giờ đều chỉ ở cấp độ Hoàng Cực cảnh, năm đầu sỏ lớn trên đều thừa nhận, tuổi tác như nhau, thành tựu của tứ đại Tiềm Long đến nay không người nào có thể đạt được, cho dù có là Tần Hằng đi nữa thì cùng một độ tuổi này với tứ đại Tiềm Long thành tựu cũng sẽ kém xa bọn hắn.
Cho nên trong năm đầu sỏ lớn, thậm chí có bậc cao nói rằng, cho tứ đại Tiềm Long một chút thời gian, toàn bộ thế cục Đông Dương vực đều thay đổi, mà không có sự tồn tại của Đông Kiếm Các Tiềm Long, chỉ sợ là cũng phải bị đào thải ra thôi.
Dự đoán kiểu này khiến Thương Huyền vừa phẫn nộ, vừa bất lực, thật sự thiên phú của tứ đại Tiềm Long không gì sánh kịp, trong Đông Dương vực, thiên phú đơn thuần không người nào có thể vượt qua, nhưng hết lần này tới lần khác chính là như vậy, Đông Kiếm Các lại không có nổi dù chỉ một người.
Trong lòng bất lực, nhưng mà đến khi nhìn thấy Tiêu Trần, trong mắt Thương Huyền dấy lên hi vọng, ở trong mắt Thương Huyền, Tiêu Trần chính là Tiềm Long của Đông Kiếm Các, chỉ có hắn mới có khả năng dẫn đầu ngoại môn Đông Kiếm Các, chống lại sự áp chế của tứ đại Tiềm Long kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.