Một hôm, bọn Tấn Từ tới địa hạt Sơn Tây thì bị ngay vào mấy hôm trờinắng dữ dội, đi đường vừa khát vừa nực, không sao mà chống lại nổi. Bấygiờ vào khoảng giữa trưa, ba người thấy mặt trời càng ngày càng changchang như nấu như nung mà trên đường cái không hề có một ngôi hàng quánnào có thể trú chân vào được, bèn bảo nhau cố tìm vào một quán ở gần đóđể tránh cho qua ánh nắng buổi trưa.
Khi vào tới quán thì thấy trong đó có hai người con gái cùngđương ngồi nghỉ mát, mỗi người đều mang một cái bọc và cũng dắt theo một thanh bảo kiếm bên mình. Hai người đó thấy bọn Tấn Từ đi vào, thì cũngcó ý đưa mắt trông xem, song đôi bên đều không chào hỏi nói năng chi cả.
Khi vào quán ngồi được một lát, Châu Linh chợt ngó cổ trông ra mặt trời, rồi quay bảo Tấn Từ cùng Diêu Tú rằng:
- Trời nóng bức thế này, không khéo có khi chết nắng cũng nên...
Diêu Tú nghe nói, gật đầu mà rằng:
- Chết nắng thì chả biết đâu, nhưng không khéo thì chúng mình chết khát ngay bây giờ đó...
Vừa nói dứt lời thì thấy hai người kia đưa mắt bảo nhau, rồimọi người cởi cái gói lấy ra ba quả dưa, đưa đến cho bọn này, và ra dáng ân cần mà rằng:
- Quãng đường này không có hàng nào bán nước, chị em tôi biếttrước nên đã dự bị đem ít dưa đi để phòng giải khát. Vậy xin đưa cácngài mấy quả, các ngài dùng tạm cho qua... Chúng ta cùng là bạn điđường, các ngài đừng nề hà chi cả.
Tấn Từ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-chau-duyen/62221/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.