Hồng Tôn Dương lúc đó nhờ được có phi kiếm cắt đứtcác giây trói ra rồi, chàng bèn thừa thế hăng hái, xông vào toan đuổitheo để đánh bọn thầy trò nhà Triệu Như Phong. Nhưng chàng chưa kịp động thủ thì bọn 2 người con trai và một người con gái kia đã xông vào tớinơi, ngăn cản chàng lại, không cho đuổi đánh đám kia.
Hồng Tôn Dương trông trong bọn 3 người đó, duy có một ngườiquen mặt nhìn ra chính là Văn Tùng ở đất Nhã An. Chàng liền vui mừng hớn hớ, hỏi ngay lên rằng:
- Văn huynh ở đâu đến đây, mà lại cứu được tôi như thế.
Văn Tùng nghe hỏi, gạt đi mà rằng:
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện, vậy xin đại ca hãy quay về ngay chỗ trọ, rồi ta sẽ đàm đạo thì hơn.
Nói đoạn liền thôi thúc Hồng Tôn Dương quay ra, nhảy lên nócnhà, rồi ba người cùng đều nhảy theo cả lên để trốn. Khi đã lên cả nócnhà rồi, Tôn Dương bèn mời ba người kia cùng về cả nhà Bạch Thái Bìnhmột thể. Ba người kia cũng vui lòng nhận lời đi ngay.
Được một lát, về tới nhà Bạch Thái Bình thì đã thấy Bạch TháiBình cùng Tưởng Anh đương đứng ngoài cửa trông ngóng Tôn Dương. Haingười thấy Tôn Dương đã về thì đều vỗ tay vui mừng ầm ĩ, và kéo ngay vào để hỏi chuyện.
Hồng Tôn Dương trỏ vào bọn Văn Tùng mà bảo Thái Bình cùng Tưởng Anh rằng:
- Đây là ba vị ân nhân cứu mạng cho tôi đấy. Hôm nay nếu không có ba vị này, thì có lẽ Hoàng mà không còn cách gì mà trông thấy lạianh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-chau-duyen/62220/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.