Dù không mấy hài lòng về phương án ngủ khác phòng, nhưng Bống vẫn hạnh phúc nghĩ: chiếc giường này cậu chủ hàng ngày nằm ngủ, chắc chắn còn lưu lại mùi hương. 
Nghĩ đến chuyện này, Bống chưa đặt lưng đã thấy hai má hồng hồng. 
Lúc Bống nằm xuống mới kinh hoảng nhận ra: Cái giường này không có mùi của Hoàng. Nó có mùi bụi một tháng. 
*** 
Trước khi để Hoàng vào phòng, Lâm đã thu dọn một vài vật dụng linh tinh để tránh bị nghi ngờ giới tính. 
Lâm không định đồng ý phương án ngủ chung đâu, nhưng rõ ràng cô là người tự đào hố chôn mình mở lời đề nghị cho Bống ở lại, hơn nữa về lý thuyết thì Lâm và Hoàng đều là con trai, ngủ cùng chẳng phải vấn đề gì đáng để cân nhắc. 
Lúc đó Hoàng còn nói: Dù sao đây cũng không phải lần đầu nằm cùng. 
Vì vậy, Lâm hết cách. 
Hoàng mở cửa phòng Lâm lúc 10 giờ tối, mang theo laptop và một túi đựng thuốc thang. Cậu ta vừa thấy Lâm đã nói: "Cậu giúp tôi bôi thuốc cao được không? Tự bôi khó quá." 
Tay Hoàng đã được tháo bột nhưng vẫn cần phải bôi thuốc cao, quấn băng vải và đeo một chiếc nẹp nhựa cố định cổ tay. Loại nẹp này có thể tháo lắp linh hoạt nhưng Lâm ít khi thấy Hoàng đeo nó nên nghĩ cậu ta sắp khỏi, vậy mà khi hỏi chuyện lại chẳng hiểu tay cậu ta đau nặng hơn từ bao giờ. 
Cả hai ngồi trên giường, Hoàng xoè tay trái cho Lâm. Cô thầm nhủ rằng làm việc nghĩa thì không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595792/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.