Vào phòng riêng, đóng cửa, Lâm ngồi trầm ngâm mất một lúc.
Mỗi lần hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, Lâm đều thấy quá tải, vậy nên cô quyết định đánh lạc hướng suy nghĩ của mình bằng việc tắm gội để gột rửa bụi bẩn đi đường cho người ngợm bớt khó chịu, sau đó bắt tay vào dọn dẹp căn phòng bị bỏ trống một tháng trời. Do vỏ chăn vỏ gối Lâm đã cất gọn trong tủ nên lúc bỏ ra vẫn thơm tho sạch sẽ như mới, nhiệm vụ hiện tại chỉ cần lau giường tủ bàn ghế một lúc là được.
Khi mọi việc xong xuôi, Lâm ra ngoài lau dọn phòng khách, động tác rất nhẹ nhàng khẽ khàng để không bị Hoàng nghe thấy.
Nhưng mới lau được nửa cái nhà thì Hoàng đã mở cửa phòng đi ra. Có vẻ như cậu ta mới tắm xong, tóc còn ướt nước, trang phục trên người đã thay bằng một bộ thể thao mát mẻ thoải mái.
Trên tay cậu ta đang cầm một cái cốc sứ uống nước trông dị dị, hình dạng méo mó, phải nói là khá xấu. Lần trước Lâm dọn phòng cho cậu ta cũng khá ấn tượng với nó vì so với những món đồ đầy giá trị thẩm mỹ và bố cục hài hoà trong phòng của cậu ta thì cái cốc này có hình dạng xấu hơn bình thường, may mắn được hoạ tiết cứu vãn đôi chút.
Hoàng cầm cốc đi về phía bếp để lấy nước, sau đó vừa uống nước vừa nhìn Lâm dọn nhà.
"Cứ như có cô Tấm trong nhà ấy nhỉ." Hoàng nói.
Lâm cố gắng bình tĩnh nói: "Tôi dọn dẹp vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595790/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.