Chuyện đến nước này, người bế Lâm có phải là Quân không đã chẳng hề quan trọng nữa. Lâm cũng không còn hứng thú rủ Quân đi ăn cơm, kể cả cậu ta có tỏ ý nhường cả suất cơm cho cô.
Ngồi một lúc, Lâm thấy mình thừa thãi quá nên quyết định phủi mông đi về, vừa đi vừa nghĩ cũng chẳng thấy buồn lắm.
Vừa rồi Lâm chỉ định xác nhận xem người bế mình có phải Quân hay không. Sau khi sự việc kia phát sinh, Lâm tự nhiên thông minh hẳn ra. Nghĩ kĩ lại thì Quân đâu phải sinh viên học quân sự, làm sao có thể xuất hiện ở giảng đường vào lúc đó để bế Lâm được? Đúng là mơ mộng nhiều quá lú hết cả não.
Về đến phòng Lâm kể ngay cho Diệp và Trà chuyện của Quân và cậu trai tóc vàng kia.
Lâm hỏi Trà có chắc chắn đã thấy Quân ở gần phòng y tế không, kết quả là Trà nở một nụ cười tự tin: "Chắc là nhìn nhầm."
Diệp thì bất ngờ nói: "Vờ lờ thằng Quân gay thật à? Nếu có gay cũng phải gay với Tú chứ. Thằng Tú bạn cùng lớp cũ của tao nếu mày muốn biết. Ơ mà mày vừa nói cậu ta tóc vàng đúng không? Thi thoảng cũng thấy xung quanh có đứa dáng dấp giống Tú lắm, chẳng lẽ thằng đấy học Kiến trúc hay Nghệ thuật..."
Lâm không hiểu Diệp đang lẩm bẩm chuyện gì nhưng cũng giúp bạn mô phỏng lại một chút: "Bạn đấy đẹp trai lắm, nhưng ánh mắt thì lạnh lẽo rợn tóc gáy, lườm cháy mặt tao luôn. Mà tao đã kịp làm gì Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-ban-trai-kho-khan-qua/3595788/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.