"Tuyết Nhi... Tuyết Nhi, con mà không dậy là sẽ bị trễ đó! Tuyết Nhi, lập tức tỉnh dậy cho ta!"
Nhìn con gái vẫn thoải mái ngủ ở trên giường không độn đậy, Đinh Mị lửa giận càng lên cao, bực mình dùng sức đạp mạnh Tuyết Nhi xuống đất.
"Ái..."
An Tuyết Nhi ngã lộn vòng trên đất, xoa xoa cái mông cong, trước mắt cô là hình dáng của mẹ. Trong lòng có phần ngơ ngác, giọng nói êm ái gọi cô mới rồi rõ ràng là của đàn ông, thế nào tỉnh lại lại biến thành... mẹ cô.
Đó...
Ài! Đại mỹ nhân mới ngoài ba mươi tuổi trước mặt đang phi thường tức giận.
"Cái con nhỏ chết tiệt này, sao không tự mình rời giường hả? Mới sáng sớm ta đã phải dậy gọi con, đã thế còn bị lơ. A... ta thật đáng thương mà..."
Vừa nghĩ tới chồng mình vì muốn bà gọi con gái dậy sớm mà lạnh nhạt bà cả một đêm, thế nên đối với con nhỏ này càng thêm tức giận.
"A! Mẹ, con ngủ say quá, không nghe thấy tiếng gọi là chuyện hàng ngày, mẹ cần gì phải đá con xuống giường như vậy."
An Tuyết Nhi dụi dụi hai mắt, bất đắc dĩ nhìn người mẹ xinh đẹp như minh tinh của mình trước mặt, lúc này mới nhớ ra mình lại mơ thấy một giấc mộng xuân* vô cùng... kịch liệt.
*Mơ làm chuyện ấy
Không sai, "lại" một lần nữa! Cô cơ hồ gần đây ngày ngày cùng với một người đàn ông xa lạ trong mơ ân ái, nhớ tới khung cảnh nóng bỏng khiến vẻ mặt cô tự nhiên thêm co quắp.
"Cái con nhỏ bất hiếu này còn dám mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-tinh/469757/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.