Chương trước
Chương sau
Biệt thự Diệp gia

Mẹ của Diệp Hạo Lâm trước khi lấy chồng cũng từng lăn lộn trong giới giải trí. Lúc trẻ bà xinh đẹp đến mức mỗi ngày đều có Fan nam bày tỏ tình cảm, có người bạo hơn thậm chí đem cả nhẫn kim cương ra cầu hôn. Sau khi lấy chồng mới dần lui về hậu phương, hỗ trợ việc kinh doanh.

Khuôn mặt bà được bảo dưỡng rất tốt, dù đã ngoài 50 nhưng nếp nhăn không nhiều, da dẻ trông khá khoẻ khắn.

Diệp phu nhân kéo ông chồng của mình lại mè nheo

"Hôm nay mình cũng rảnh mà, lại đây xem show giải trí tên nhóc nhà mình tham gia nè"

"Dù sao cũng là chương trình anh có đầu tư , xem 1 chút có sao đâu"

Không chịu nổi vợ mình năn nỉ, Diệp Hùng rốt cuộc ngồi xuống trước ti vi.

Nhưng khuôn mặt vẫn là vẻ nghiêm nghị cứng ngắc thường nhật, thậm chí tay còn khoanh lại, lưng thì thẳng đơ.

Không có chút thư giãn nào cả

Diệp phu nhân đã quen nên cũng mặc kệ ông ấy.

000

Hôm nay là ngày chiếu tập cuối show Sống thật sống khoẻ nên số lượng người xem giống như sắp bùng nổ. Hot-search đều được 1 chương trình này bao trọn.

Show Sống thật sống khoẻ tập cuốiShow thực tế Tần ảnh đế tham giaTrứng của Lâm Lâm nở chưaTần Viễn Dạ Phàm thân thân.Hạ Vy đã đu couple thành công chưaNhược Khê khi nào thì cút khỏi showBao nhiêu hotsearch tốt, chỉ có mỗi Nhược Khê là bị bêu xấu.

Lúc Dạ Phàm nhìn thấy tên bản thân và Tần Viễn trên bảng nhiệt sưu cũng thực sự là không biết nói gì. Chỉ âm thầm dựng ngón cái, sức mạnh của hủ nữ hủ nam đúng là không thể đùa được.

Màn hình

Hoắc Kinh Trì vốn có thói quen nhận nhiệm vụ lãnh đạo, anh bắt đầu phân công công việc.

"Được rồi, mọi người lên tra xem dùm tôi giá thị trường của mỗi loại thực phẩm. Đầu tiên là thịt heo"

"1 kg Dao động từ 18 đến 20 tệ tùy địa phương"

"kế tiếp là thịt bò"

"1kg khoảng 50 tệ, ở trung tâm khả năng sẽ mắc hơn 1 chút"

"Còn tôm?"

"Loại rẻ nhất 25 tệ 1 kg"

Hoắc Kinh Trì Vừa nghiêng đầu, anh và Dạ Phàm đối mắt nhìn nhau.

Dạ Phàm nở nụ cười tươi tắn "Anh còn có gì muốn hỏi lại sao?"

"Cậu có vẻ rất hay đi chợ"

Bình luận

[Xin lỗi nhưng mà có thể mướn anh trai này về đi chợ nấu ăn cho tui không)

(Thân là con gái mà hơn hai chục năm không biết trả giá đi chợ, nấu ăn lại càng không dám kể tới]

(Chênh lệch giữa người với người đúng là đáng sợ)

(Dạ Phàm còn có gì không biết không trời]

~~

"Vậy thì bây giờ chia nhóm ra đế làm nhiệm vụ nha, như vậy sẽ nhanh hơn"

Hoắc Kinh Trì vừa dứt lời khoảng trống bên cạnh Dạ Phàm đã không còn nữa.

Tần Viễn khoanh tay chủ động đề xuất

"Để nhanh gọn 1 chút, 2 người đứng cạnh nhau vào 1 nhóm đi. Có 1 nhóm sẽ có 3 người"

"Được, cứ như vậy đi"

(Mà khoan, có ai thấy Tần thần di chuyển từ phía sau lên không)

(Tui cũng thấy, tâm cơ cỡ này rõ ràng là cố ý muốn chung đội với em bé đây mà (≥v≤)/]

(Nghĩ nhiều rồi, chỉ là vô tình đứng cạnh thôi, mấy bà hủ đừng làm quá]

[Ai làm lố, tụi tui có sao nói vậy thôi]

[Nhìn kĩ đi, rõ ràng Tần thần ban đầu đứng ngược bên lại trái tay, để di chuyển đến sát Dạ Phàm cũng là 1 nước đi rất cồng kềnh đấy]



Chỗ Diệp Hạo Lâm vừa bước ra, tay chống nạnh, rất có phong thái con nhà giàu, ngón tay chỉ từ trái sang phải

"Những món từ đây đến đây, lấy hết cho tôi"

Hoắc Kinh Trì lập tức hoá thành gà mẹ túm áo Hạo Lâm

"'Cậu điên à, tiền đâu mà mua cho hết"

Diệp Hạo Lâm lúc này mới nhớ ra cậu ta đang xài tiền của chương trình.

Kết quả Hắn phải ấn đầu Hạo Lâm xuống xin lỗi người bán hàng.

Vừa xem xong cảnh này bà Diệp không thương xót con mình thì thôi còn phá lên cười rất sảng khoái. Diệp Hùng giật giật khoé môi, ho khan để nén nụ cười.

(Phụt... Há há há... Lâm Lâm là muốn học theo mấy vị tổng tài trong tiểu thuyết à]

(Xin lỗi nhưng mà không ra được dáng tổng tài mà giống mấy phú bà kẹp giỏ xách đắt tiền đi chợ hơn („tở w cỏ,)]

(Mọi người nói quá, người ta là tiểu thiếu gia lần đầu đi chợ nha]

Không nghĩ là do quá mê mua đồ Dạ Phàm bị người phía sau đẩy ngã. Tần Viễn muốn đỡ nhưng bị va phải vai của 1 người khác, kết quả là không kịp đưa tay ra.

Mặc cho bả vai bị đụng trúng Tần Viễn lập tức chạy đến đỡ Dạ Phàm. Hắn không kéo Dạ Phàm dậy ngay mà kiểm tra chân của cậu.

"Cậu bị thương rồi, để tôi cõng cậu, đừng đi nữa"

Dạ Phàm được hắn cẩn thận cõng trên lưng, tạo thành một tổ hợp khiến tất cả những ai đi qua cũng phải ngoái đầu lại nhìn. Dù không thấy rõ mặt cũng không thể phớt lờ được sự hiện diện của bọn họ.

Bình luận

(Trời ơi, soft chít tui. Tui ngất trước đây tạm biệt chị em]

(Má ơi cõng rồi kìa, họ cõng nhau rồi kìa. Otp tui đu thành sự thật rồi sao ? O(TmTT)o ]

[Mị vốn là fan bạn gái của Tần thần nhưng lần này cũng phải nói là họ đẹp đôi quá đi mất á á á....]

[Hu hu.. Dạ Phàm giống như là ngoại lệ của Tần Thần vậy, trước kia từng có người khiến hắn đối xử như thế này sao? Không có nha!!!!!)

Bình luận được 1 phen nổ tung khi chứng kiến cảnh này. Fan only của Tần Viễn và Dạ Phàm cũng chỉ biết im lặng nhìn đám ship otp nhảy nhót.

Còn có vài người vì cảnh này mà trèo tường từ only chuyển sang fan couple rồi.

Đã có vài cô gái trẻ xung quanh đã chuyển sự chú ý đến chỗ bọn họ

2 cô gái lú đầu nhỏ ra khỏi cái bảng hiệu vừa núp

"Theo dõi như này có giống biến thái quá không?"

"Mày cứ lo xa, làm như bọn họ là người nổi tiếng không bằng... Úi"

Vừa lui ra đột nhiên cô nàng đụng phải 1 người khác cô liền ríu rít xin lỗi. Người nọ không nói gì mà chỉ lo giữ đồ vật trong túi đeo trước ngực mình. Cô nàng không nhìn rõ được đó là gì, chỉ loáng thoáng thấy đó có màu đen sẫm

Người nọ có vẻ bực dọc

"Đi đứng cho cẩn thận vào"

DIỆU DIỆU không dám nói gì vì đây là lỗi của cô khi không nhìn đường.

Cô vốn là 1 tác giả chuyên viết truyện mảng đam mỹ, cũng đã có 1 lượng fan khá đông. Gặp mấy cảnh này đương nhiên không thế bỏ qua.

Trùng hợp là cô bạn của Diệu Diệu hiện tại có xem chương trình. Khi thấy địa điểm quen thuộc cô liền kéo Diệu Diệu lại xem cùng

"Mày nhìn xem, là tao với mày đó, đúng ngay khu chợ đó luôn"

Dù thân hình 2 người trong ống kính chỉ thoáng qua nhưng bộ quần áo kia là họ mặt đúng hôm đó, thật không sai được.

"Diệu Diệu tròn mắt kinh ngạc, vậy 2 người chúng ta thấy hôm đó thực sự là nghệ sĩ nổi tiếng sao?"

Cô bạn đã rơm rớm nước mắt luôn rồi.

"Má ơi chúng ta đã chạm mặt với Tần thần mà không hề hay biết, thật phí của trời"

"Vậy ra người chúng ta đụng phải là camera man à, bảo sao mang túi cồng kềnh thế"

Tần Viễn không nhịn được mà phì cười

"Anh cười cái gì đấy?" Đầu cậu ngoẹo sang 1 bên muốn nhìn thấy biểu cảm trên mặt Tần Viễn nhưng hắn lại quay mặt về hướng khác.

"E hèm, tôi không cười, là cậu nghe nhầm rồi đấy"

Chân Dạ Phàm đang ở 2 bên mạng sườn Tần Viễn, cậu cố tình ghìm chân lại để Tần Viễn ăn đau. Ai ngờ hại người không được lại còn hại mình, cái chân bị đụng rách da bị quẹt trúng muốn nứt ra, đau điếng.



"A đau, đau..."

Tần Viễn lo lắng hỏi

"Đụng trúng vết thương rồi phải không? Hay chúng ta về chỗ nghĩ trước nhé, ở đó có hộp sơ cứu"

"Không sao, còn 1 món nữa thôi, tôi chịu được"

Tần Viễn chỉ có thể cười trừ

"Bằng cái chân nhỏ này của cậu nghĩ có thể kẹp trúng tôi à"

Dạ Phàm chắp tay xin tha

"Tần thần, tôi biết sai rồi!"

"Ngoan nào, không quậy nữa" giọng điệu cưng chiều đến cực điểm

Diệu Diệu bấu lấy tay bạn mình

"Chính là cảnh này, hôm đó chỉ được nhìn từ đằng sau nên không thấy rõ, biểu cảm của Tần Viễn sao mà dịu dàng thế"

"Nói 2 người đang yêu đương cũng tin được luôn ấy"

"Ha ha... Tớ lại có ý tưởng viết truyện nữa rồi"

Bình luận

(Ò... Tui đang xem chương trình yêu đương hay gì vậy . Tui vô lộn chương trình rồi sao?)

(2 người bọn họ ở trong thế giới riêng luôn rồi, không màng gì đến xung quanh cả)

(Nếu không phải biết rõ thì mị còn tưởng họ thực sự đang hẹn hò nữa cơ)

Đương nhiên cũng có người không thích việc Tần Viễn bị ghép couple

[Người ta bị thương, không cõng lên thì làm thế nào. Đúng là không hiểu nổi mạch não của đám hủ]

(Giờ tôi không thể xem show 1 cách bình thường được nữa]

NA

Mẹ Diệp lúc này mới quan sát kĩ khuôn mặt của Dạ Phàm, càng nhìn càng có cảm giác kì quái

"Anh này, sao em thấy tên nhóc Dạ Phàm này có khuôn mặt trông quen thuộc lắm. Có cảm giác là đã gặp qua ở đâu"

Diệp Hùng bày ra khuôn mặt còn lạnh lùng hơn lúc nãy, trực tiếp phủ nhận

"Mấy tên nghệ sĩ khuôn mặt đại trà giống như thế này nhiều lắm, em để ý làm gì"

Về phần Dạ Phàm, sau khi tách ra khỏi Sở Ngôn Trì ở bệnh viện thì tập trung vào bài kiểm tra. Nhưng có lẽ do chỉ ôn vội nên kết quả không phải quá tốt. Đây là bài kiểm tra nhanh nên cuối tiết đã có điểm.

Sở Tử Sâm đi du lịch tới khuya hôm đó mới về nhưng mặt mày vẫn còn phơi phới lắm. Mà tới khi xem bài của Dạ Phàm cũng là biểu cảm không tin nối.

"72/100? Này không giống cậu tí nào, trước kia chưa bao giờ thấy cậu dưới 80 điểm đâu"

Uống công cậu ta còn định so điểm 1 phen.

"Có vẻ như dạo này tớ hơi xao nhãng việc học 1 chút"

Dạ Phàm cũng không biện hộ thêm, có vẻ như vì căng thẳng cả đêm nên hai mắt hơi vằn tơ máu.

Sở Tử Sâm 2 mắt lăm lăm nhìn cậu, cuối cùng thở dài

"Biết cậu dạo này bận đi show nhưng không phải cậu muốn nhận học bổng sao? Nếu thành tích cứ tiếp tục đi xuống như này thì không lấy được đâu đấy"

Dạ Phàm vỗ vai Tử Sâm, cười vui vẻ

"Úi, quan tâm tớ thế à. Không phải có người còn sợ tớ cướp mất vị trí đầu bảng của mình sao?"

Sở Tử Sâm khoanh tay lại, hểnh cả mũi

"Chiến thắng không trong sạch như vậy tớ không thích đâu"

Nói chuyện được 1 lúc Phạm Phạm cũng chạy tới góp vui, khoe bảng điểm chỉ vừa đủ trên trung bình của mình.

"Nhìn xem tớ giỏi chứ, tháng này vẫn chưa có bài nào dưới trung bình hết"

Dạ Phàm Sở Tử Sâm nhìn nhau cười trừ.

"Đinh.... Nhiệm vụ phó tuyến tham gia vào MV của Sở Ngôn Trì, thời hạn 3 ngày. Phần thưởng: 4 điểm chỉ số, 50 tích phân. Hình phạt: Gặp xui xẻo 1 ngày"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.