Lần trước hắn đã nhìn thấy cơ thể Dạ Phàm, rất gầy. Nhìn từ đằng trước hay từ phía sau đều không có mấy lạng thịt. Nhưng vòng eo thì lại khác, từ phía sau không có lộ xương nên nhìn qua không khác gì eo nữ nhân. Cảm giác 1 vòng tay của hắn có thể dễ dàng ôm hết nó.
Tần Viễn lạc vào dòng suy nghĩ, động tác kéo lên cũng rất chậm chạp.
“Này, anh xong chưa? Tại sao lại Lâu như vậy?”
Do Dạ Phàm đột ngột nói chuyện nên Tần Viễn có hơi mạnh tay, rất nhanh kéo khoá áo lên Cũng làm ngón tay quẹt qua làn da cậu. Dạ Phàm hơi rùng mình lập tức kéo giãn ra khoảng cách giữa 2 người.
“Cậu làm vẻ mặt gì vậy? Còn không mau cầm lấy kịch bản, tôi cần cậu học thuộc nó!” Tần Viễn bị dáng vẻ giống như bị biến thái sờ mó của Dạ Phàm chọc giận, vô thức đưa ra yêu cầu vô cớ.
Dạ Phàm lúc này mới có thời gian nhìn kĩ cuốn kịch bản. Trời đất, nó cư nhiên dài tận 2 trang giấy A4. Nhưng cậu biết mình không thể từ chối nên đành phải hì hục như kiểu học bài. May mắn Dạ Phàm kiếp trước đã quen với đống giáo án dài sòng sọc nên cũng không thấy áp lực lắm.
10 phút …
Tần Viễn ngẩng mặt nhìn Dạ Phàm bước đến gần “Học xong? Nhanh như vậy?”
“Thành tích học tập của tôi luôn đạt top ở trường đấy, nhiêu đây có là gì chứ!” Dạ Phàm nghe vậy cũng vui vẻ phổng mũi.
“Vậy lần sau nếu có kịch bản khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/2654134/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.