1 phần vì quá bất ngờ cộng thêm việc nghiêng cơ thể quá nhiều mà không có điểm tựa. Sở Tử Sâm xém chút nữa ngã ngữa ra đằng sau. May mắn Dạ Phàm thấy vậy nên kịp thời chụp lấy tay cậu ta. 
"Khụ, cảm ơn. Cậu không ghi chép bài học trên lớp mà lại làm cái gì thế, nếu tôi không nhầm thì đây là toán lớp 3 đi?" 
Sở Tử Sâm không hề giấu giếm nói ra thắc mắc của mình. 
Dạ Phàm kéo cuốn tập khác ở dưới lên, là cuốn tập bộ môn được ghi chép chi chít chữ, nhìn ra rất đầy đủ. 
"Tôi vẫn nghe giảng mà. Chẳng qua buổi tối phải đi dạy cho một bạn nhỏ, không thể không chuẩn bị trước" 
Tử Sâm kinh ngạc, còn có thể làm 2,3 việc cùng 1 lúc ư? 
"Cậu làm gia sư sao? Tôi nghe nói cậu làm thêm ở quán cà phê mà, Buổi tối còn phải đi làm thì lấy đâu ra thời gian để học chứ?" 
Dạ Phàm miết nhẹ mép tập, chỉ nhẹ cười, giọng điệu nhẹ bâng như không. 
"Trước giờ đều như vậy mà, tôi cũng quen dần rồi" 
Sở Tử Sâm _ 1 thiếu gia được ngậm thìa vàng mà lớn lên, ngoài việc học hành những chuyện khác không cần phải lo lắng vì gia thế của mình. Thậm chí còn được ưu ái hơn người khác khá nhiều....! Cậu ta tự hỏi, nếu bản thân ở tại hoàn cảnh giống như Dạ Phàm liệu còn có thể giữ được thành tích học tập cao như hiện tại hay không? 
Đương nhiên là có thể làm tốt hơn đi... Thiếu niên kiêu ngạo nghĩ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/2654101/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.