Cố Lương yên lặng giúp Dương Dạ băng bó vết thương rồi thắt nút một cái.
Lúc thắt nút, anh còn dùng chút lực khiến Dương Dạ đau đến mức nhíu mày.
Làm xong tất cả, Cố Lương liền trở về chỗ ngồi: "Cậu quản chuyện dùng cho nam hay nữ làm gì, dùng tạm nó đi, miễn cầm máu được là được. Đến giờ này rồi mà còn chú ý tiểu tiết như vậy làm gì nữa? Đừng ghét màu hồng, nó rất hợp với cậu."
Dương Dạ nghĩ thầm, tôi không quan tâm nó có màu gì.
Chẳng qua tôi cảm thấy nó không ổn lắm nếu anh dùng khăn quàng cổ của bạn gái mình băng bó vết thương cho tôi.
Nhưng Dương Dạ rất nhanh đã nhận ra, nếu hắn nói những lời này ra, lại càng không ổn.
||||| Truyện đề cử: Nước Sôi Lửa Bỏng |||||
Hắn cong.
Nhưng Cố Lương là trai thẳng.
Hắn không thể áp đặt suy nghĩ của mình lên Cố Lương được.
Vì vậy Dương Dạ im lặng.
Cố Lương nhắm mắt lại trong chốc lát, lại mở ra, liếc mắt nhìn Dương Dạ một cái, thấy vẻ mặt của hắn vẫn có vẻ gượng gạo.
Cố Lương nhớ lại, cái khăn này là vào buổi sáng trước khi anh ra ngoài đi làm, dì nhỏ anh thấy thời tiết chuyển lạnh liền quấn nó cho anh.
Sau khi ra khỏi cửa, Cố Lương mới nhận ra khăn quàng cổ có màu hồng nhạt, vì thế liền cởi ra bỏ vào túi.
Được rồi, tuy rằng mình cũng không có thích màu này một chút nào.
Nhưng Dương Dạ sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-sat-nhan-doi-thuc/2653902/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.