Mới?
Nhìn vào vẻ mặt khó hiểu của Dĩnh Phúc.
Hoàng Tuân đột nhiên cảm thấy rằng cậu có chút không hiểu ...
Theo cậu mà nói, đây mới là lần thứ ba tiến vào, bất luận thế nào cũng có chút kinh nghiệm, tuy rằng không thể nói hoàn toàn hiểu rõ, nhưng cậu có thể biết không ít quy củ, có thể ứng phó.
So sánh với trường THPT Trần Hưng Đạo và câu chuyện trên chuyến xe lửa.
Mười lần, điều đó nên được coi là dữ dội lắm rồi.
Vì để cho hai người bọn họ tin lời cậu nói, không đặt quá nhiều nghi vấn, sản xuất ra mấy chuyện vô nghĩa làm chậm tiến độ cốt truyện, cho nên cậu phóng đại lên.
Nhưng,
Ngược lại với Hoàng Tuân tưởng tượng, điệu bộ này.
Cảm giác như có chút miễn cưỡng hợp cách vậy.
Hình như hơi căng...
"Đây là lần thứ bao nhiêu lần của hai người?"
Hoàng Tuân hỏi.
"Mười bảy."
"Hai mươi mốt."
Dĩnh Phúc và Trần Thiên Nga lần lượt trả lời.
Trước sự ngạc nhiên của Hoàng Tuân, Trần Thiên Nga, người vừa mới có vẻ bình thường và thờ ơ, trông vậy mà không ngờ đã bước vào thế giới này nhiều lần như vậy.
So sánh như vậy.
Mười lần của cậu dường như ít hơn một chút ...
"Quên đi, không quan trọng, chúng ta nói một chút tối nay nên làm cái gì."
Dĩnh Phúc lấy lại chủ đề của Hoàng Tuân.
Mặc dù số lần vào câu chuyện không chứng tỏ kinh nghiệm nghiệm sinh tồn và mức độ thấu hiểu logic của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-kinh-di/2887321/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.