Tiêu Hàm chả hiểu vì lí do gì lại xuyên vào một bộ truyện tra công - tiện thụ: Tôi yêu anh, anh không yêu tôi nên anh ngược tôi, tôi chết tâm anh lại yêu tôi. Và nhiệm vụ của anh công là hoàn thành tốt vai diễn tra công biến trung khuyển mà kịch bản vạn năng đã đặt ra. Nhưng thật xin lỗi!!! Ông đây không phải tra công tự nhiên không hơi mà đâu biến thành trung khuyển mặc tiện thụ dày vò. Vì vậy Tiêu Hàm phản kháng, chống đối kịch bản và kết quả…Anh chết, chết rồi thì lại bắt đầu xuyên vào thế giới khác, bắt đầu kịch bản mới.
Kiếp thứ hai bắt đầu và em thụ Ôn Mộ Ngôn lên sàn. Em thì không hên bằng Tiêu Hàm được làm nhân vật chính, chỉ có thể ngậm ngùi mà nhận vai pháo hôi công hay còn gọi là "Lốp xe dự phòng". Ôn Mộ Ngôn mới đầu cũng ngơ ngác làm theo kịch bản. Nhưng cái gì tới cũng phải tới em thụ rốt cuộc cũng chịu không nổi mà bùng nổ phản kháng. Và hiển nhiên số phận của Ôn Mộ Ngôn cũng giống Tiêu Hàm kiếp đầu, đang đi lơn tơn thì đụng phải cây mà chết. Bắt đầu kiếp thứ ba. Lúc này do chứng kiến màn bùng nổ của em thụ ở kiếp thứ hai nên Tiêu Hàm đã biết Ôn Mộ Ngôn cũng là người xuyên việt giống mình.
Từ đây cả hai cùng hợp tác để chống lại kịch bản, tìm cách giải thoát cho bản thân và hiển nhiên tình cảm cũng vì vậy mà hình thành. Một Tiêu Hàm không sợ trời, không sợ đất... chỉ sợ đau. Anh sẵn sàng đi ngược lại kịch bản bất chấp hậu quả chỉ vì tiện thụ đã đánh anh một bạt tai, tôn nghiêm không quan trọng mà quan trọng là bị đánh rất đau. Một Ôn Mộ Ngôn rất tỉnh trong mọi tình huống, ngay cả trong chuyện phân công thụ cũng tỉnh không kém, hai công gặp nhau tất có một thụ, anh sợ đau thế em liền làm thụ...