Trên con đường vắng, cô gái nhỏ Akina cứ thế bưng mặt chạy biến. Cho đến khi cô loạng choạng dừng lại thì xung quanh đã chỉ còn cây và sương mù. Cô chẳng biết nơi này có quá xa với khu phòng nghỉ của mình không nữa. Cô cũng chẳng còn nghĩ đến điều đó. Thậm chí cô còn chẳng nhớ đến đường về. Trong tâm trí mỏng manh của cô bây giờ chỉ quay cuồng xung quanh bóng hình thanh tú ấy.
Cô chưa bao giờ quên được lần đầu tiên gặp anh. Lần đầu tiên ấy, không phải là ở Câu lạc bộ Làm bánh, càng không phải ở khu Canteen của trường, mà là trong phòng Hội đồng của trường...
Ngay ngày đầu nhập học.
Cô không bao giờ nghĩ được rằng trái tim nhỏ bé này sẽ rung động ngay khi còn chưa kịp tiếp thu chút kiến thức nào của năm học mới.
Anh khi ấy, miệng cắn chiếc bánh mochi, tay nắm quai cặp vắt ngược ra sau lưng, thong dong tự tại, cao ngạo lạnh lùng, nhưng lại vô thức tỏa sáng giữa bao người. Chắc cũng có lẽ là do bề ngoài quá nổi bật như thế mà thầy cô mới gặp mặt đã phân phó anh giúp một tay chuẩn bị cho buổi lễ khai giảng.
Cũng vì thế, mà cô gặp được anh.
Khi ấy, cô đang cùng mọi người điều chỉnh dàn âm thanh và sắp xếp lại các giấy tờ cho buổi lễ, thì, anh bước vào.
Akina cũng thuộc dạng con nhà khá giả. Cô được học ở những ngôi trường danh tiếng từ bé đến lớn nên những kiểu người dạng cậu ấm cô chiêu cô đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282865/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.