Về phần Mochi, sau khi Izu vừa đi khỏi khu nam sinh được một chút thì anh cũng mơ màng tỉnh dậy. Đầu óc có chút mơ hồ. Anh còn chẳng kịp nhớ bản thân đang ở cái địa phương nào nữa. Mochi đưa tay day nhẹ mi tâm. Dường như cơ thể anh có phần mệt mỏi hơn thường ngày. Cũng phải thôi, dù anh không nhớ mọi chuyện nhưng rõ ràng là anh đã phá loạn cả đêm hôm qua rồi còn gì?
Cố gắng lục lại trí nhớ một lần. Lúc ấy, trời cũng không còn sáng sủa nữa, hình như anh đã chuẩn bị nghỉ ngơi rồi, cơ mà, lại bị nhóm nam sinh cùng lớp lôi kéo đi đâu thì phải. À, là lôi đi tham gia cái bữa tiệc linh tinh gì đó. Sau đó, họ cùng nhau bàn tán đủ chuyện trên trời dưới đất, rồi suy đoán, gặng hỏi anh mấy câu. Thực chất anh cũng chẳng để tâm lắm, chỉ trả lời cho có lệ. Rồi tiếp đó... Tiếp đó...
Thứ nước uống có vị cay nồng trôi qua cổ họng...
Đôi đồng tử màu hổ phách đột ngột co rút. Anh nhớ ra rồi. Anh đã uống phải rượu. Anh cố gắng vùng chạy trong những giây thanh tỉnh cuối cùng, nhưng rốt cuộc, họ giữ chặt anh. Chút tỉnh táo còn lại cũng trôi đâu mất.
Chắc chắn anh đã biến đổi.
Mochi có chút hoảng hốt định bật dậy, nhưng chợt phát hiện một bên tay tê rần. Chàng trai theo phản xạ quay đầu nhìn sang.
...
Không gian chợt yên ắng đến lặng người.
...
Nơi một căn phòng nào đó trong khu nam sinh, một "trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282864/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.