Bên trong hiện tại, cực kỳ yên tĩnh.
Điều đó càng khiến cho Izu bối rối hơn. Cô không biết đón chờ cô ở bên kia cánh cửa là tình huống gì đây. Đêm nay, quả thật quá dài, và lắm mộng. Chưa bao giờ cô lại cảnh giác cậu bạn cùng bàn của mình như thế này.
Cũng chưa bao giờ cô mong muốn gặp lại đôi đồng tử màu hổ phách ấy đến vậy.
Nhưng mà... nếu bây giờ cô trốn tránh, hậu quả sẽ như thế nào đây? Mặc dù cô không thể tưởng tượng được cụ thể ra cái tương lai như lời Rashu nói, tuy nhiên, cẩn tắc vô ưu, Rashu cũng không có lí do gì để gạt cô cả. Nếu cô bỏ đi, sau này nhỡ có chuyện không hay xảy ra, chắc chắn cô sẽ ân hận cả đời.
Nghĩ như thế, Izu hít một hơi thật sâu, mạnh dạn đưa tay kéo cánh cửa lùa kia qua một bên. Cảnh tượng bên trong không giống như cô lo sợ mà hoàn toàn bình yên... Bình yên hết mức có thể.
Mochi đang nằm yên vị trên nệm ấm của mình, mắt vẫn chăm chăm nhìn ra cửa, khi vừa nhác thấy bóng Izu đã dịu dàng mỉm cười, tay đưa ra phía trước:
- Anh biết là em sẽ về mà, Rai. Lại đây nào!
Hành động của anh khiến Izu khẽ rùng mình một cái. Trời hỡi! Có bao giờ cô tưởng tượng được cậu bạn kiêu hãnh ngạo ngược này lại có dáng vẻ phong tình như thế chứ? Rốt cuộc thì ngày trước hắn ta là người như thế nào vậy? Và tại sao bây giờ hắn khác xưa một trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282861/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.