Đôi bàn chân mảnh mai còn chẳng kịp mang lấy dép, Izu cứ thế chạy băng băng vô định trong đêm. Gió lạnh lại một lần nữa thừa dịp ùa đến từng cơn rét mướt, thoáng chốc đã nhuộm tái gương mặt đỏ bừng của cô gái. Cô không thể ở nơi đó thêm một giây phút nào nữa, vì nơi đó... còn nguy hiểm gấp bội cái không gian ma quái mà Shippo đã đưa cô đến.
Con người đó... quá sức mê hoặc.
Cô sợ... Sợ bản thân lại bị mất kiểm soát.
Bây giờ, cô cảm thấy rất xấu hổ. Trời ạ! Cô trở thành kẻ háo sắc từ bao giờ vậy? À, đúng là cô cũng có chút háo sắc từ lâu, nhưng chỉ là một chút thôi mà. Bây giờ lại... đánh mất cả lý trí thế này...
Xấu hổ chết mất!
Thật không biết, sau khi tỉnh táo lại thì hắn có nhớ gì hay không, nếu có, chắc cô chỉ có nước độn thổ.
Chạy còn chẳng được bao xa, hai chân cô đã rã rời, phần vì cái lạnh xâm nhập, phần vì cái mệt cũng ngấm. Cô đã hoạt động như con thoi suốt đêm nay rồi còn gì. Tất cả chỉ vì... con người ấy, vậy mà hắn... lại gọi tên một người con gái nào đó, không phải cô.
A... Mà tại sao cô lại khóc nhỉ? Cô có lí do gì để buồn đâu!
Đúng rồi, có lẽ cô buồn vì bản thân bị lừa gạt thôi. Raizusa là tên con gái. Một người con con gái nào đó hắn đã quen biết từ lâu. Hắn ta... vốn dĩ là con trai chính hiệu, nhưng hắn lại nói dối là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282860/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.