"Đ... đáng yêu!!!"
"Uỳnh" một cái. Hình như có cái gì đó vừa rơi vỡ trong đầu Izu. Cô mấp máy đôi môi xinh xắn:
- Hai từ đó có thể dùng cho hắn sao?
- Được chứ! Em không nói ngoa đâu! Chị thử tưởng tượng đi, lúc đó anh ấy vẫn còn mang hình hài của một đứa trẻ một trăm... à không không, là mười tuổi thôi, tuy nhiên, anh ấy lại phải gánh vác cả một mối thâm thù diệt gia...
Jun nhẹ nhàng ngồi xuống thành hồ nước, giọng nói trong trẻo của cô trở nên đều đặn hơn, đôi mắt xa xăm, cứ như những thứ cô đang nhìn là những hình ảnh của quá khứ vậy:
- Khi đó, trong đầu anh Mochi chẳng có gì khác ngoài hai chữ "báo thù" cả. Anh ta chỉ đợi cho cái kẻ mà anh ta nghĩ là "kẻ thù" lơ đễnh một chút thôi, là anh sẽ không ngần ngại ra tay giết người ngay!
- Gi... giết... giết người!
Izu thất kinh hồn vía. Cô bé này, liệu không phải là đang trêu đùa cô chứ?
- Nhưng... cậu ấy mới chỉ mười tuổi...
- Thì đã sao chứ chị? - Jun thản nhiên đáp lại ánh mắt nghi ngờ của Izu bằng cái nhìn thờơ - Khi con người còn chưa đủ chín chắn, lại bị mất đi tất cả những thứ quý giá nhất trong cuộc đời, thì họ cần gì phải nhận thức việc mình làm nữa!
Thấy cô chị im lặng không nói gì thêm, Jun lại quay trở lại câu chuyện quá khứ:
- Ngày đó, trông anh ấy đáng sợ lắm! Chẳng bao giờ anh nở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282776/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.